Pages

Thursday, June 20, 2019

Những ngày ở San Jose


Trong những ngày ở San Jose năm nay từ 29-5 đến 10-6-2019, Trưởng Nguyễn Quang Vui có đến thăm chúng tôi, biết tôi thích uống trà ngon, nên mang đến cho tôi một hộp trà 313, mấy phong bánh Bảo Hiên Rồng Vàng, bánh in đậu xanh, chắc là để ăn bánh thưởng thức trà ngon. Anh cho tôi số điện thoại của anh Nguyễn Đình Thống, tôi gọi mấy lần nhưng không được anh Thống bắt phôn. Bây giờ là vậy, thấy phôn có số lạ không bắt máy, vì thường là quảng cáo gọi tới.

Anh Vui quen với mấy anh của Phượng, trong số đó có người nay không còn nữa, anh và tôi trò chuyện khá lâu, trong đó tôi có hỏi anh để mua một cái nón cho Đặng Văn Nữu, anh bảo rằng anh có, anh sẽ mang đến cho tôi, để tôi mang về Việt Nam cho Nữu, nhưng sau khi tôi về nhà, anh gọi điện thoại hỏi thăm và cho biết sẽ mang về Việt Nam cho Nữu, vì anh quên ngày tôi bay về nhà.

Những ngày ở nhà Dĩ - Phượng, buổi sáng Dĩ đưa nhà tôi và tôi đi châm cứu, trừ ngày Thứ Hai Dĩ bận không đưa đi được, chúng tôi phải nhờ Nguyễn Đình Đông. Ngày nào cũng vậy, Dĩ - Phượng phải mất ít nhất ít nhất 3 giờ để đưa chúng tôi đi, về và thời gian chờ đợi châm cứu, sau đó lại phải đưa đi chợ mua thức ăn chay.

Ngày Thứ Bảy 1-6, sau khi đưa chúng tôi đi châm cứu và đi chợ, Dĩ - Phượng đưa chúng tôi đi thăm cô Phỉ Cúc là cô họ của nhà tôi, xưa gia đình cô  Bến Tre, đi học nội trú ở Gia Long, hàng tuần nhà tôi phải vào trường, thay mặt gia đình lãnh cô ra đi ăn sáng hoặc đi chợ mua sắm, nên họ rất thân nhau từ thuở còn cập sách đến trường.

Đến thăm tại nhà người con trai thứ của cô, sau đó cô mời chúng tôi đi ăn, Dĩ đưa đến quán chay Di Lặc, cô gọi mấy món, quán chay nầy có món ngon như gỏi chua, cá chiên.

Dĩ, Tông, cô Phỉ Cúc, Kim Chi, Phượng

Sau khi dùng bữa xong, Dĩ đưa cô về nhà, cô hái cho mấy trái chanh vàng trồng trước sân nhà, có những trái to bằng cái chén. Nói chung thời tiết San Jose thuận lợi, làm cho cho cây, trái hoa đều to và đẹp.


Ngày Chủ nhật 2-6-2019, có một bữa tiệc tại nhà Nguyễn Tấn Thịnh, có mặt Phượng,  Dĩ, Thịnh, Quyên, Thảo, Yên, Đông , An và chúng tôi uống vài chai rượu chát đỏ và một màn Karaoké.


Hôm nào đó, tôi có gọi điện thoại và hẹn cùng anh Trịnh Như Tích, nguyên Hiệu Trưởng Trung Học Kỹ Thuật Gia Định, trưa ngày Thứ Bảy 8-6-2019 đến đưa tôi đi chơi. Y hẹn anh đã đến nhà Dĩ - Phượng.

Trước tiên, tôi nhờ anh Tích đưa tôi đi thăm anh Lê Hữu Chính là CHS KT Cao Thắng, trong thập niên 1980 anh là Phó phòng Kế Hoạch của Công Ty Trang Bị Kỹ Thuật, mấy năm trước anh bị tai biến, tôi có đi thăm một lần, lúc ấy anh chỉ ngồi trên giường tiếp tôi. Nay muốn đi thăm lại, anh Tích phải hỏi tới hỏi lui, đi nhầm 2 lần, lần đầu anh Chính hứa sẽ chạy đến đón chúng tôi trước cổng một nhà thờ, lần sau chúng tôi yêu cầu cho người đến dẫn chúng tôi tại một ngã tư gần một nhà thờ, nhưng anh cho biết các cháu bận nên tiếp tục chỉ đường, may mà anh Tích cũng tìm ra.

Gặp được anh Chính đáng mừng là anh đi lại được, cánh tay trái của anh hoạt động yếu, anh nói chuyện bình thường, tôi chụp chung với anh tấm ảnh.


Tôi cũng không quên chụp với anh Tích một tấm ảnh để làm kỷ niệm, anh với tôi cùng học CĐSPKT, ra trường năm 1966, anh đi dạy ở Đà Nẵng rồi về Nha Trang, sau cùng về Trường KT Gia Định nằm ở vùng An Nhơn, xa hơn Gò Vấp, cách Lái Thiêu một con sông.


Đáng lẽ ra, anh Tích sẽ đưa tôi đi chùa nhưng vì đi thăm anh Chính, nên không có thì giờ đi chùa khá xa, do đó chúng tôi đi uống cà-phê. Nơi quán rất đông khách toàn là người Việt Nam, già có, trẻ có như một quán cà-phê đắc khách ở Sàigòn. Sau khi dùng cà-phê, anh Tích mời tôi về nhà anh dùng cơm, tôi từ chối vì từ tuần trước tôi đã nhận lời với Ngô Đình Học. Do anh Tích không báo trước, nếu biết trước tôi đã từ chối để chị Tích khỏi phải nấu nướng chuẩn bị đãi chúng tôi.

Tuy nhiên, tôi cũng phải đến nhà anh Tích để thăm chị và tham quan cái vườn cây Thiên Tuế của anh. Năm nay trở lại nhà anh, thấy những khóm hoa không còn, thay vào đó là Thiên Tuế và những chậu Bonsai cũng ít đi. Anh Tích và tôi mỗi người có thú tiêu khiển, anh thích chơi Bonsai, cây cảnh, tôi thích viết lách. Với anh Nguyễn Đức Lộc và Lương Văn Nhơn tôi không rõ sở thích của 2 anh nầy. Còn anh Nguyễn Văn Bài và Nguyễn Văn Đước đã mồ yên mã đẹp từ lâu. Đó là 6 anh em chúng tôi cùng khóa 3 CĐSPKT Ban Kỹ Nghệ Họa, trong số nầy có 4 người từng làm Hiệu Trưởng, người trước nhất là anh Lương Văn Nhơn, Hiệu Trởng THKT Kiến Hòa, người kế là Nguyễn Văn Đước, Hiệu Trưởng THKT Tây Ninh, người kế là anh Trịnh Như Tích và người sau chót là tôi.

Trong khi anh Tích chở tôi đi, dọc đường tôi đã kể cho anh nghe, tôi tin con người có số mạng, từ việc tôi đi sang Mỹ định cư năm 1991 thuộc diện HO, mặc dù tôi đi Học tập cải tạo có 2 năm 2 tháng 20 ngày. Việc tôi làm Hiệu Trưởng cũng vậy, tôi đã từ chối với ông Giám Đốc Nha Kỹ Thuật Học Vụ Lý Kim Chân không làm Hiệu Trưởng Trường THKT Kiến Hòa năm 1970 thay anh Nguyễn Văn Hoa được du học ở Hoa Kỳ. Năm 1974, từ chối với ông Nguyễn Minh Hoàng Phó Giám Đốc Nha Kỹ Thuật Học Vụ để thay Kỹ sư Thịnh làm Hiệu Trưởng THKT Gia Định. Cuối cùng tôi nhận đề nghị của anh Phạm Văn Tài, được ông Bộ Trưởng Bộ Văn Hóa Giáo Dục ký ngay Nghị Định bổ nhiệm chính thức, chớ không phải là Sự Vụ Lệnh tạm thời.

Vì tôi không dùng bữa cơm, nên chị Tích gửi cho tôi mang về nào là xôi vò, nào là gỏi và thức ăn khác, tôi không dám từ chối tấm lòng tốt của chị.

Gia đình anh Tích và gia đình tôi còn có chung kỷ niệm, có một thời gian vào khoảng năm 1971, chúng tôi cùng ở trọ trong khu nhà của ông Đại Úy Lê Thế Ngọc khu chùa Quản Tám, đường Ngô Tùng Châu Gia Định.

Khi tham dự Hội Ngộ ở Santa Ana, Ngô Đình Học và tôi đã gặp nhau, nên khi tôi đến San Jose, Học mời tôi đi ăn, nhưng sau đó học hẹn đến Thứ Bảy 8-6-2019, sẽ rước tôi đi ăn vào buổi tối, để có Ngô Đình Duy em của Học cùng tham dự. Duy không có học với tôi, chỉ là học sinh Cao Thắng, quen biết nhau trên Mạng do biết Học có học với tôi.

Sau khi anh Tích đưa về, nghỉ một chút thì Học đến nhà Dĩ - Phượng rước nhà tôi và tôi đi đến nhà hàng Di Lặc, chờ một chốc Duy mới đến, vì đi làm nên đến trễ.

Trước khi ăn, Duy chụp cho chúng tôi vài tấm ảnh.


Rồi Duy nhờ người của nhà hàng Di Lặc, để chụp ảnh có Duy làm kỷ niệm với chúng tôi.


Sau bữa ăn, Học hẹn ngày mai sẽ mang cho tôi 1 cái USB trong đó có tất cả ảnh Học chụp trong Hội Ngộ THKT Cao Thắng ngày 26-5-2019 và ảnh Duy vừa mới chụp tại nhà hàng nầy. Hôm trước, khi tôi viết bài về Hội Ngộ, không có tấm ảnh nào, sau đó tôi lấy ảnh do anh Đào Công Minh đưa lên Mạng, lại có đường dẫn đến hình ảnh của Học, nhưng đường dẫn sai, tôi không vào được, nên tôi liên lạc nhờ Học chuyển hình cho tôi. Vì vậy Học chuyển tất cả hình sang USB cho tôi.

Chúng tôi mãi mê trò chuyện, nên là thực khách ra về sau cùng của nhà hàng Di Lặc hôm Thứ Bảy đó. Học đưa chúng tôi về, còn Duy đi xe riêng. Lần nầy trông Duy có vẻ đen và gầy chứng tỏ công việc khá cực nhọc, mấy năm trước Duy làm việc tại San Diego, nhưng xa gia đình. Duy bỏ việc dưới đó trở về gần gia đình,  tiện việc cần chăm sóc đứa con có bệnh, Duy bị thất nghiẹp một thời gian. Nay có việc làm, sống gần gia đình là điều đáng mừng cho Duy.

Ngày Chủ Nhật 9-6-2019, sau khi đi châm cứu về Dĩ Phượng đưa chúng tôi đi viếng chùa Di Lạc, chùa có đất rộng, nhưng xây cất thu gọn, có Chánh điện, Đông lang, Tây Lang và Cổng tam quan vây kín, nên có vẻ ấm cúng.


Chánh điện thờ phượng trang nghiêm. Phía trước có tượng Phật Di Lặc, chung quanh chùa có nhiều tượng Quán Thế Âm, mỗi tượng là một vị thế khác nhau. Tôi thấy có vài Phật tử, hai tay cầm hương đi chung quanh chùa, cứ đến mỗi tượng đứng trang nghiêm xá, rồi đi đến tượng kế tiếp.


Buổi chiều tại nhà Dĩ - Phượng, Học mang đến cho tôi cái USB 32GB, trong đó hình ảnh chứa hơn 29 GB chỉ còn tróng có 55.7 MB mà thôi. Học ngồi nán lại, giải thích cho tôi về cách sử dụng Bộ Gõ Winvnkey và đã tải cũng như cài đặt Bộ Gõ nầy vào cái Dell Inspiron 10” của tôi.

Trong khi đó cô Phỉ Cúc được con trai chở đến để gửi cho con gái tôi một ít trái cây như Mít và Cherry.

Sau đó cô Phỉ Cúc và con trai về trước rồi Học về sau.

Ngày Thứ Hai 10-6-2019, Dĩ - Phượng bận không thể đưa chúng tôi đi châm cứu nên tôi đã nhờ Nguyễn Đình Đông giúp dùm.

Sau khi châm cứu, chúng tôi đến Grand Century Mall uống cà phê. Hôm qua cũng như hôm kia, tôi gọi Nguyễn Vũ Hoàng Cương mấy lần nhưng không được, hôm nay, tôi gọi Cương bắt máy nên tôi mời Cương ra uống cà-phê trò chuyện, tôi hỏi về việc Cương lập gia đình và sang Mỹ, Cương cho biết vợ Cương cũng là thành viên GĐPT, quen biết nhau trên Mạng rồi đi đến hôn nhân. Cương sang đây đã 7 tháng, đã có bằng lái xe, đã có việc làm, Cương làm ở nhà hay Thư viện hoặc ở quán Cà-phê. Nói chung là nơi nào có WiFi để truy cập trên Mạng.

Tông và Đông trong cửa hàng Ca-phê tại Grand Century Mall

Sau đó, Đông mời đi ăn trưa, chúng tôi kéo nhau đi tìm một lúc thì đến nhà hàng Green Lotus nằm xa phía trước bên tay trái Grand Century.

Tại nhà hàng nầy, chúng tôi đã ăn vài lần, nhưng có món mì vịt tiềm là ngon hơn cả, chúng tôi với Đông ăn mì vịt tiềm, còn Cương ăn Bún Huế rồi ăn chè Sâm Bổ Lượng. Sau khi dùng bữa trưa xong, chúng tôi chia tay với Cương. Đông đưa chúng tôi về nhà Dĩ - Phượng.

Cương, Đông, Kimchi, Tông

Đến 6 giờ Dĩ - Phượng đưa chúng tôi ra phi trường San Jose, từ đây chúng tôi đáp chuyến bay đi Los Angeles. Tạm biệt tất cả thân nhân, thân hữu, đồng môn hẹn ngày tái ngộ.

Do tại San Jose máy bay bị hoãn chuyến nên đến Los Angeles trễ, may mà chuyển cảnh hộc tốc mới kịp chuyến bay về Louisville. Đáp xuống phi trường lúc 6 giờ sáng ngày Thứ Ba 11-6-2019, chấm dứt một chuyến sang California đầy ấp tình nghĩa Thầy, trò với Thân nhân và thân hữu đáng ghi, đáng nhớ.
8664190619







Thursday, June 13, 2019

Thư ngỏ


- Kính gửi Độc giả Nguyệt san Phật Học, Ái Hữu GĐPT Vĩnh Nghiêm.

Do Dịch vụ Godaddy.com tự ý lấy Domain (Tên Miền) của chúng tôi là nsphathoc.org, nên từ tháng 5 đến nay Trang nhà của Nguyệt San Phật Học không còn truy cập được.

Tôi không thể nhớ rõ vào năm 1998 hay trước đó tôi đã trả tiền cho Godaddy.com để sử dụng  một Hosting 200 GB, 2 Domains: nsphathoc và ahvinhnghiem.

Vào tháng 3 năm nay, như những năm trước, chúng tôi trả bằng Credit Card (Thẻ Tín Dụng) của NPC Bank là 210.22 USD, đó là số tiền hàng năm tôi phải trả cho Godaddy.com gồm 3 phần kể trên, khởi đầu từ năm 1998 với số tiền 85.00 USD, họ tăng dần hàng năm, đến nay lên đến 210.22 USD, nhưng chỉ còn có Hosting và ahvinhnghiem.org mà thôi, còn nsphathoc.org họ rao bán 11.99 USD/năm.

Tôi đã gửi email cho họ vài lần, yêu cầu họ trả lại cho tôi đủ 2 domains, nhưng họ thay thế bằng domain: trunghockythuatnguyentruongto.org. Với Domain nầy, tôi đã không sử dụng từ lâu.

Do việc làm không tốt nêu trên, nên tôi quyết định không sử dụng dịch vụ của Godaddy.com sau ngày 30-6-2019.

Nếu quý vị nào cần lấy xuống (download) bài nào trong Trang nhà Ái Hữu Vĩnh Nghiêm, xin vui lòng làm ngay.

Chúng tôi đang tìm kiếm, sẽ xây dựng lại Trang nhà khác trong ngày gần đây.

Xin vui lòng thông cảm cho việc làm bất khả kháng nầy. Trân trọng cám ơn quý độc giả.
Phúc Trung - Huỳnh Ái Tông

8664130619

Friday, June 7, 2019

Tại San Jose, California



Chúng tôi đến San Jose vào ngày Thứ Tư 29-5-2019, để cho nhà tôi đi châm cứu nơi ông thầy Linh Cát Trần Nguyẽn tại Tường An Đông Y Viện 4155 Moorpark Ave. Suite 19 San Jose CA 95117. Mấy năm trước nhà tôi đã châm cứu có kết quả, nên lần nầy đến đây chăm cứu, thăm bạn bè và các em học sinh.
Do đó Nguyễn Tấn Thịnh tổ chức tại nhà một bữa cơm thân mật vào chiều Chủ nhật 2-6-2019, ngày hôm trước tôi liên lạc với anh Lai Đinh, phu nhân cô Nguyễn Thị Nga nguyên Thư ký hành chánh Trường Trung Học Kỹ Thuật Nguyễn Trường Tộ, được anh Lai cho biết vợ chồng anh đi thăm bà con đang ở Texas, rồi sè đi Florida, vì thế tôi không thể mời anh tham dự. Khi gặp Thịnh, Thịnh bảo muốn mời cô Nga nhưng chờ ý kiến của tôi. Tôi cho Thịnh biết vợ chồng cô Nga không có mặt tại San Jose lúc nầy, nên không thể mời được.
Như những lần trước, tôi ở nhà Dĩ Phượng, Trên đường đi, Dĩ tạt ngang rước thêm Thảo, trên xe chúng tôi là 5 người. Thảo học chung lớp Thương Mại với Dĩ còn Phượng học Trung Tâm Chuyên nghiệp Phan Đình Phùng.
Đến nhà Thịnh. Thịnh có người bạn nối khố là anh An, anh ra chào tôi ở phòng khách. Anh đứng khoanh tay trịnh trọng chào:
- Con là bạn của Thịnh, kính chào thầy !
Tôi vừa chỉ cái ghế fauteuil vừa nói:
- Cám ơn anh, ngồi xuống đi.
Nhưng anh An không ngồi, bỏ hai tay xuống, vẫn đứng nói với tôi:
- Con nghe Thịnh nói Thầy sẽ đến đây, con nôn nóng gặp được thầy để khoanh tay chào thầy, vì lâu lắm rồi con không được làm để tỏ lòng tôn kính các thầy cô, xã hội Việt Nam ngày nay không còn giữ được nề nếp “Tôn Sư Trọng Đạo” như xua.
- Cám ơn anh đã bày tỏ với nhận xét chính xác.
Rồi anh kể cho tôi nghe anh đã học trường Nguyễn Tri Phương, trường Hùng Vương, cuối cùng vào học Trung Học Pétrus Ký, nhà anh cạnh Phở Tàu Bay trên đường Lý Thái Tổ, anh An và Thịnh quen nhau từ khi ở đảo, sang đây làm cùng hãng. Trước kia có lúc làm cho Thịnh, khi Thịnh có cửa hàng bán Bàn, ghế, tủ, giường, nay Thịnh đi làm cho trường học, còn anh đi làm về xây cất nhà cửa.
Một lát sau vợ chồng Nguyễn Đình Đông đến rồi chúng tôi vào bàn tiệc. Thức ăn có chả giò, gỏi khổ qua, canh hẹ nấu với tàu hủ, tàu hủ chiên, mắm thái chay, món mặn có chả giò, gỏi khổ qua, cánh gà lăn bột chiên, lẫu hải sản.
KimChi, Phượng, Dĩ, Thịnh, Quyên, Thảo, Yên, Đông, An
Rượu thì có rượu ngọt với 4 chai rượu chat đỏ, trừ anh An và Thịnh có uống trước bia, nhưng khi nhập tiệc không ai uống bia cả. Dĩ lái xe, nên Dĩ chỉ uống nước ngọt.

Khi vào tiệc, anh An vẫn nhắc chuyện mong gặp tôi để khoanh tay chào Thầy, tôi yêu cầu anh làm lại trước mặt mọi người. Anh không ngần ngại đứng lên khoanh tay chào Thầy lần nữa, cho mọi người cùng thấy tấm lòng của anh đối với lễ phép: “Tôn sư trọng đạo”.

Sau khi ăn xong, lại tiếp tục cuộc vui với màn Karaoké An hát, Quyên hát, Đông hát và Thịnh hát, Thảo hát.


An hát


Đông hát


Thịnh hát
Thảo hát
Tiệc vẫn còn vui, nhưng tiệc vui nào rồi cũng tàn. Ngày nay, tôi mới thấy rõ sức khỏe của tôi không còn được như xưa. Nay đã 78 tuổi rồi ! Không còn được như những ngày cùng với Hồ Ngọc Thu, trong đơn vị Tiểu Đoàn 21 Tiếp Vận đóng tại Thị xã Sốc Trăng, "ngày say tối xỉn" vào những ngày chót trong quân đội, trước khi được biệt phái về dạy học lại, những bữa tiệc chia tay đầy tình nghĩa trong đời quân ngũ. Nay tửu lượng ngày càng yếu đi, về gần tới nhà, Phượng đưa cho tôi cái túi nylon để giải quyết vấn đề.
Về tới nhà Dĩ Phượng, thay quần áo, tôi ngủ thẳng một giấc cho tới sáng. Thức dậy nhà tôi nhắc nhở: “Lớn tuổi rồi, uống vừa phải, đừng làm mất hết tư cách của người Thầy, nhất là trước mặt học trò cũ của mình.”
Chắc là phải vậy.  
8664030619