Pages

Wednesday, December 30, 2020

Nấu bánh Tét

 Tôi không nhớ rõ vào năm nào tôi bắt đầu gói bánh Tét và nấu bánh Tét, nhưng biết chắc sau khi Bà Nội của nhà tôi mất năm 1979, một vài năm sau các con tôi muốn ăn bánh Tét, nhà tôi thuộc loại con gái cưng, mồ côi mẹ từ 3, 4 tuổi, nên được bà Nội thương yêu không cho làm đụng móng tay.

Nhà tôi kể khi còn nhỏ, bên cạnh là một nhà hàng người Bắc, thấy nhà tôi dễ mến, nên khi nào nhà hàng có nấu món chi nhà tôi thích, ông chủ bảo lấy tô mang sang nhà hàng, ông chủ sẽ lấy thức ăn cho nhà tôi.

Thuở đó, nhà hàng có những thực khác là mấy ông Tây, thường móc túi cho nhà tôi kẹo hay Chocolat, có lẽ vì họ nhớ vợ thương con ở quê nhà.

Sau nầy ở gần nhà, trên đường Ngô Tùng Châu có quán cơm Phước Thành, danh tiếng một thời, khi nào nhà không có món ăn vừa miệng, nhà tôi lấy dĩa đi đến nhà hàng Phước Thành, ông chủ luôn luôn gặp và bảo nhà tôi, “Chờ chút đi con”, ông làm xong món ăn cho khách là chặt đùi gà, lóc hết da để vào đĩa cho nhà tôi.

Còn nhà tôi đi ra Ngã Sáu Sàigòn, nơi ăn uống về đêm, mua thức ăn bao giờ cũng được ưu tiên, có khi người bán còn không lấy tiền, vì ông thân của nhà tôi là “sếp” chợ Cầu Muối, thường hay giúp đỡ những người buôn bán ở Ngã Sáu về thuế má.

Cho nên khi bà Nội của nhà tôi còn sinh tiền, nhà tôi không biết nấu nướng chi hết. Khi các con tôi muốn ăn, tôi mới nghĩ: “Tại sao mình không gói bánh Tét ăn Tết”. Thế là năm đó tôi ra Chợ Vườn Chuối mua 2 kg nếp, mua đậu xanh, đậu đen, mua lá chuối, mua dây lác … , mượn cái thùng nấu bánh của anh bạn nhà bên cạnh.

Năm đầu tiên đó, tôi gói bánh nhân đậu có, nhân chuối có cũng đâu được mười mấy hai chục đòn bánh, bánh chin nhưng có điều là đầu bánh đều bị lòi nếp ra. Ăn thì cũng được, nhưng tôi đánh giá chưa thành công lắm. Tôi nghĩ cần phải tìm hiểu làm sao cho đầu bánh đừng bị nở bung nếp ra. Sau tôi mới biết là người ta phải để 2 miếng lá chuối bề ngang chừng 3 ngón tay, đặt thành hình chữ thập, để ở mỗi đầu đòn bánh để nó giữ chặt, đầu bánh sẽ không bị bung ra khi bánh chin, nếp nở ra.

Một lần tôi gói bánh Tét thì có chị tôi ở quê lên chơi, chị ấy mới chỉ cho tôi, muốn cho bánh béo không cần phải xào nếp đã ngâm qua đêm với nước cốt dừa, chỉ cần lấy dừa nạo trộn vào nếp, khi bánh Tét chin sẽ không hề thấy xác của dừa nạo, còn nhân chuối xẻ trái chuối ra nhét vào đó một lát đường thẻ, sau khi nấu chin, nhân chuối sẽ ngọt và có màu đỏ, chớ không phải hơi chác và màu nâu.

Mười mấy hai mươi năm trước, thành phố tôi ở phát triển chùa chiền, Thầy trụ trì muốn gói bánh Tét bán gây quỹ cho chùa, có người biết tôi biết gói bánh Tét, nên nhờ tôi đến hướng dẫn cho một số Phật tử trẻ biết gói và nấu bánh Tét. Năm sau có cô cháu người Cà Mau, tôi nhờ cô cháu phụ trách việc nầy.

Mấy năm trước, tôi cũng gói bánh Tét vì gia đình ăn chay, nhưng Tết vào mùa Đông, trời lạnh phải nấu bánh trong nhà 5, 6 tiếng đồng hồ, lúc nấu hơi nước bay từ nhà bếp, phòng ăn thông ra phòng khách, lúc nấu bánh Tét xong, hơi nước gặp lạnh tụ lại khắp cả nhà trên tường, cửa kính, cửa tủ … Con tôi phải lau chùi cả buổi mới xong, từ đó tôi không nấu bánh Tét nữa. Vào dịp Tết mua vài đòn đủ cúng kiến, hơn nữa có bạn của con gái tôi, năm nào Tết cũng gửi sang bánh chay cũng như bánh mặn, đủ cúng kiến và cho con trai chúng tôi.

Nhà tôi, ngày nay nấu ăn, làm bánh rất ngon, mỗi ngày giải trí với cái Ipad lúc xem tin tức, lúc thưởng thức văn nghệ, lúc tìm xem nấu ăn. Rồi nhà tôi thấy trên Video Clip có người khám phá ra, muốn nấu bánh Tét mau ăn, thay vì nấu từ nếp, nên rất lâu, người ta hướng dẫn lấy nồi cơm điện, nấu cơm nếp trước, sau đó lấy cơm nếp thay vì nếp, gói với nhân thành bánh Tét, tất cả đều đã chin, nên đem đi hấp hay nấu chỉ mất chừng 45 phút là xong.

Nhà tôi và tôi đã thử làm bánh Tét nhân đậu, nấu xong ăn cũng ngon, không thua kém chi cách gói bánh truyền thống. Đã từ lâu có người gói bánh Tét theo truyền thống, nấu với nồi áp suất cũng được. Nhưng nếu cả 2 phương pháp nầy được áp dụng, vài thế hệ sau sẽ không còn cái thú nấu bánh, ngồi bên ngọn lửa bập bùng canh chừng lửa củi, canh chừng nước nôi.

Ôi ! Cái thú nấu bánh Tét rồi đâu còn nữa !

866430122020






Thursday, December 17, 2020

NHỮNG BẠN HỌC NGÀY XƯA

Tôi có những tấm ảnh cũ còn giữ được, năm 1951 học Trường làng, năm đó trường có 2 Thầy nên dạy 2 lớp, tôi chắc Thầy mà tôi vẫn thường gọi là Chú Hai tên của chú là Nguyễn Hoa Hẩu, cháu gọi ông Phủ Nguyễn Hà Thanh là ông Cố, ông thân tôi cũng gọi ông Phủ là ông Cố, nhà tôi ngày xưa sát cạnh nhà ông Phủ, còn nhà chú Hai cách nhà ông Phủ đến 2 căn, trong đó có căn nhà của tôi.

Chú Hai là cháu ruột của ông Phủ, còn ông thân tôi không phải là cháu ruột vì ông ngoại của ông than tôi là con nuôi của ông Phủ, do đó ngày xưa được cất nhà ngay bên cạnh dinh thự của ông Phủ, gọi là dinh thự vì nhà ông Phủ ngày xưa có 1 tầng lầu.

Hình của lớp nầy không phải là lớp vở lòng của tôi, lớp vở lòng tôi học sớm hơn ở ngôi trường làng bên kia sông, do chú tôi làm Trưởng giáo, nên tôi được theo chú theo anh sang sông học. Sau đó Cách mạng mùa Thu, các Thầy về tỉnh dạy hay đi theo tiếng gọi của non sông, trường đóng cửa, tôi bị thất học.

Thầy dạy vỡ lòng Lê Văn Thọ, Tông, Lê Văn Khải và Trò Độ bạn học lớp vỡ lòng, ảnh 60 năm sau

Chú Hai vốn là con của thầy giáo Nguyễn Văn Đe  dạy ở tỉnh Sa Đéc, Long Xuyên ngày xưa, chú không có bằng Primaire, nên khoảng năm 1948, 1949 chú lấy trường học mở lớp dạy tư, tôi theo học, năm 1950 đi xuống tỉnh thi đậu bằng Sơ Đẳng Tiểu Học.

Sau đó chú Hai xin được làm Thầy giáo, tỉnh bổ thêm thầy Nguyễn Văn Chín ở Long Kiến Chợ Mới về dạy, nên Trường có 2 Thầy. Còn tôi thi đậu bằng Sơ Đẳng Tiểu Học, đáng lẽ được xuống tỉnh Long Xuyên học lớp Nhì, do nhà không có dư giả cho tôi đi học, nên cha mẹ tôi gửi cho đi học với chú Hai, mỗi ngày chỉ học 1 buổi cho khỏi quên chữ nghĩa, chờ thuận lợi cho đi xuống tỉnh học lại.

Đến năm 1954, cha tôi mất, anh tôi ở Pháp gửi thư về nhờ chú tôi giúp cho tôi đi học lại ở Châu Đốc. Năm 1956, cuối năm học thầy Châu Văn Tính nhờ chủ hiệu ảnh Ngô Biện ở đường Xe lửa đến chụp ảnh cuối năm làm kỷ niệm, lớp nầy nhiều anh học trễ cũng như tôi, họ ở Bình Di Bắc Nam, Núi Sam, Tịnh Biên, Mỹ Đức, Cái Dầu theo học, vì thầy giáo Châu Văn Tính dạy giỏi nên có em của Tỉnh Trưởng châu đốc là Nguyễn Văn Quan cũng theo học lớp nầy, còn con các Thầy gửi theo học cũng nhiều.

Năm 1956, đậu vào Đệ Thất Kỹ Thuật Cao Thắng, tôi được Chú cho theo học trường nầy, năm đó các lớp Đệ Thất được học tại chi nhánh Trường Kỹ Thuật Phan Đình Phùng địa chỉ 48 đường Phan Đình Phùng hay số 2 Phạm Đăng Hưng, nơi đây là nơi đặt tạm Trường Quốc Gia Âm Nhạc, lớp Kỷ sư Công nghệ khóa đầu tiên, vì nó gần Vườn Bách Thảo Sàigòn cũng thường gọi là Sở Thú, nên có hôm thầy nghỉ dạy, chúng tôi vào đây chụp ảnh.

Hòa, Hơn, Châu Viễn, Liêm Đắc, Đông, Sĩ, Mẫn, Tông
Phưóc, Lý Lạc Long Giang, Phan Tùng, Trần Phước Châu, Trường, Nguyễn Thanh Tòng

Năm 1961, kỷ sư Nguyễn Văn Phúc dạy Kỹ Nghệ Họa chúng tôi, thầy có học bổng đi tu nghiệp ở Mỹ, nên có chụp ảnh kỷ niệm với Thầy, tiếp theo kỷ sư Lê Tài Quấc thay thế, chúng tôi cũng chụp ảnh kỷ niệm. Năm đó tôi làm Trưởng lớp, đến nay cũng quên họ tên các bạn trong lớp, tôi đưa hình lên Mạng, có ai đó ghi chú tên, nay nhân tiện, tôi thêm tên những bạn tôi còn nhớ.

1.- Nguyễn Văn Quế           18.- Bùi Ngọc Di
2.- Nguyễn Đắc Thận         19.- Lê Kim Nghĩa
3.- Nguyễn Văn Hai           20.- Phạm Minh Luân
4.- Lương Văn Nhơn          21.- Nguyễn Văn Vận
5.- Vũ Duy Dần                  22.- Nguyễn Kim Biên
6.- Ngô Phước Tường        23.- Lý Thất
7.- Nguyễn Hồng Tuấn      24.- Tăng Tấn Tài
8.- Thầy Lê Tài Quốc         25.- Trần Hưng Bang
9.- Nguyễn Thế Hồng         26.- Trần Văn Quang 
10.- Lê Hoàng Giáo           27.- Nguyễn Giụ Hùng
11.- Trần Bình Đức            28.- Phạm Trọng Thuận
12.- Huỳnh Ái Tông           29.- Lê Ngọc Báu
13.- Cao Chánh Thơm       30.- Huỳnh Văn Dân
14.-  Dư Quang Thuấn      31.- Hoàng Minh Chính 
15.-  Nguyễn Văn Phước   32.- Nguyễn Kim Chi
16.- Trần Văn Thành         33.- Trần Thanh Quang
17.- Võ MinhChâu

Nhân tiện, đưa luôn tấm ảnh khi học Cao Đẳng Sư Phạm có 6 người, nhưng trong ảnh không đủ vì thiếu người chụp ảnh Trịnh Như Tích và anh Nguyễn Văn Bài.

Lương Văn Nhơn, Nguyễn Văn Đước, Huỳnh Ái Tông, Nguyễn Đức Lộc

Và tấm ảnh tiệc Tân khoa, ảnh chụp chung có quý giáo sư Phân Khoa Văn Học và Khoa Học Nhân Văn Viện Đại Học Vạn Hạnh, tiệc tại nhà Lý Trương Quang, hình như đây là cư xá của Nhân viên Bưu Điện Sàigòn, nằm trên đường Hồng Thập Tự, bên cạnh là sân bóng đá Hoa Lư.

Hàng ngồi: Ngô Văn Phát, Nguyễn Văn Sung, Gs Kim, Nguyễn Đăng Thục, Doãn Quốc Sỹ, Huỳnh Minh Đức, KTS Vinh (đứng sau Gs Đức)
Hàng đứng: Huỳnh Ái Tông, Lý Trương Quang, Bùi Văn Sớm, Vũ Văn Trung, Chu Thị Xuân Mai, Trương Thị Bích Vân. Gia chủ ông thân của Lý Trương Quang, KTS Vinh.

 

866417122020

Friday, December 4, 2020

Bạn tôi

 Trong những ngày gần đây tôi bận theo dõi tin tức bầu cử năm 2020 để làm Vlog của mình, nên không rãnh để viết bài. Mấy hôm trước có anh Nguyễn Giụ Hùng bạn ồng môn ở Trung Học Kỳ Thuật Cao Thắng gửi cho một số bài, tôi chưa có thì giờ đưa lên Trang Web Cao Thắng của tôi, tuy nhiên tôi có chuyển bài đến Trang web Chim Việt Cành Nam và Việt Nam Văn Hiến, cả 2 nơi nầy đã hoặc sẽ đăng bài của anh Hùng.

Hôm nay tôi nhận được bài của anh Nguyễn Mạnh Hoạt, anh là kỷ sư ENSM, tức là cùng trường vơ”I kỷ sư Cao Thanh Dảnh, Nguyễn Tấn Phát nguyên Hiệu Trưởng Trung Học Kỹ Thuật Cao Thắng, tiếc rằng bài anh Hoạt gửi cho tôi 5 trang, nhưng tôi ngh là chưa xong nên không thể đăng, chờ anh hoàn tất sẽ đăng cho các bạn Cao Thắng cùng xem.

Anh Hoạt vào học ở Cao Thắng sau tôi 1 năm, vì tôi thi rớt Tú Tài 1 nên vào Cao Đẳng Sư Phạm Kỹ Thuật cùng khóa với anh Hoạt, anh chỉ học tại đây chừng 2 hay nhiều lắm là 3 tuần rồi anh biệt tăm, sau nầy anh liên lạc được với  tôi qua email, tôi mới biết anh được học bổng, sang Pháp học kỷ sư.

Hình chụp ở Nante 1965, người đứng giữa Phạm Minh Luân con của Giám thị Phạm Văn Luật

Thỉnh thoảng anh có bài viết gửi cho tôi đăng trên Web Cao Thắng của tôi, tôi nhớ có bài anh viết nhờ anh bỏ học Cao Đẳng Sư Phạm Kỹ Thuật nên tôi mới được vào học ở trường nầy. Lâu ngày, anh suy đoán không đúng, vì có anh theo học hay anh bỏ học, tôi vẫn được nhập học vì số sinh viên nhập học chưa đủ 10 người.

Năm đó Trường CĐSPKT tuyển vào lấy 10 sinh viên chính thức và 2 sinh viên dự khuyết. Tôi dự khuyết thứ 2. Khi nhập học chỉ có 6 người theo học, vì năm đó nhiều anh vừa đậu vào Trường Kỹ sư Công nghệ vừa đậu vào CĐSP nên đa số theo học Kỷ sư, bên CĐSP chỉ có anh Nguyễn Văn Bài và anh Nguyễn Mạnh Hoạt  theo học, các bạn mới cho tôi biết nên xin vào học ngay từ đầu để khỏi mất bài vở. Nên tôi xin vào học, được chấp thuận, tôi đã vào học từ đầu kể cả tôi trong lớp chỉ có 7 người vn còn thiếu 3 người nữa. Sau 2 hay 3 tuần anh Hoạt nghỉ, lớp học chỉ cò có 6 người mà thôi.  Sau 2 năm học, ra trường chỉ có 4 ngườị còn 2 anh còn lại chắc không có nhu cầu nên được giữ ở lại học 4 năm.

Bốn người ra trường, sau nầy có anh Lương Văn Nhơn và tôi làm Hiệu Trưởng, anh Trịnh Như Tích Quyền Hiệu Trưởng Trường Kỹ Thuật Gia Định, anh Nguyn Văn Bài, Giám Học Trường Kỹ thuật Long Xuyên. Hai anh ra trường, ngạch Đệ nhị cấp có anh Nguyễn Văn Đước làm Hiệu Trưởng Trung Học Kỹ Thuật Tây Ninh, còn anh Nguyễn Đức Lộc giáo viên Trường Kỹ Thuật Việt Đức ở Thủ Đức về sau xáp nhập vào Đại học Sư Phạm Kỹ Thuật Thủ Đức.

Năm nay, chúng tôi đã 80, có những anh lớn hơn chẳng hạn như anh Lương Văn Sĩ, anh Nguyễn Xuân Thới vẫn khỏe mạnh, vẫn còn sức từ Phú Lâm, từ Phú Nhuận đến Cầu Trắng ở Xa lộ Sàigòn hàng tuần uống cà phê trò chuyện vui vẻ, trước khi tan hang, hẹn gặp lại tuần sau. Trong số đó gần như Nguyền Đức Lộc và Nguyn Văn Dưỡng tuần nào cũng có mặt. Tôi vẫn ước mình được như vậy, có vui vẻ vứt bỏ mọi ưu phiền sẽ sống lâu, sống trường thọ.

866404122020