Hôm nay là ngày cuối năm Giáp Thìn, chính xác là ngày 29 tháng Chạp, nhưng vì tháng thiếu nên tối nay sẽ là đêm Giao Thừa, nhưng ở Viêt Nam thì Giao Thừa đã qua, đã bước sang ngày Mồng Một Tết Ất Tỵ rồi.
Tự nhiên tôi
bỗng nhớ nhiều chuyện vui có buồn có, chuyện tù đày, lên voi xuống chó đều có !
Chuyện từ đày số là sau 1975, ai là sĩ quan từ cấp Thiếu Úy trở lên đều phải
trình diện đi Học Tập Cải Tạo, cấp Úy nói chung ở trong Nam còn cấp Tá trở lên
đi ra ngoài Bắc.
Tôi đi trình
diện ở Trường Trung Học Tabert, cạnh Bộ Giáo Dục, đối diện bên hông Bưu Điện Sàigòn,
rồi đêm 26 tháng 5, tôi được xe Molotova chỡ lên Trãng Lớn ở Tây Ninh, ở tại đây
chừng 1 năm thì được chuyển Trại lên Kà-Tum, tôi ở đây đến ngày 16 tháng 9 năm
1977 thì được tạm tha lý do hồi hương lập nghiệp ở xã Phú Hòa huyện Châu Thành
tỉnh Long Xuyên (sau nầy xã Phú Hòa thuộc huyện Thoại Sơn tỉnh An Giang), tôi được
về sớm do trong khi ở trong trại tôi được chỉ định làm B trưởng (A: Tiểu đội,
B: Trung Đội, C: Đại Đội, D: Tiểu Đoàn….), mỗi ngày tôi phải nắm rõ trong B có
bao nhiêu người khỏe mạnh, bao nhiêu người bệnh, bao nhiêu người nằm viện…, để
cấp trên phân công lao động. Thời gian đó có một trại bị giải thể, sáp nhập một
phần vào B tôi, trong đó có một anh bị bệnh là Vũ Hữu Thuận, hàng ngày tôi phải thăm hỏi anh để
biết bệnh tình ra sao, báo cáo cấp trên để tính nhân công lao động.
Vài tuần sau
anh nầy hết bệnh, một hôm sau khi ăn cơm chiều xong lúc chiều tối là thời gian tự do, anh nầy
đi dạo ngoài sân, thấy tôi cùng đi một mình anh ta đến gần tôi nói: - Anh có muốn
về sớm không ? Dĩ nhiên ai mà không muốn, anh ta nói tiếp: - Anh tôi mới nói
cho biết, bố tôi trước kia là Sư Trưởng Sư đoàn nầy, nay bố tôi về hưu, nhưng vẫn
sinh hoạt Đảng, nếu anh muốn về sớm, anh bảo người nhà làm cho anh cái giấy Xin
Hồi Hương Lập Nghiệp hoặc gia đình xin đi Vùng Kinh Tế Mới, tôi sẽ bảo fiancé tôi
giúp anh được về sớm.
Tôi gửi thư
về, bảo nhà tôi xin cho tôi Giấy Hồi Hương
lập nghiệp hoặc gia đình xin đi Kinh tế mới, tôi sẽ được về sớm. Nhà tôi được
thư, nhờ anh tôi xin cho giấy hồi hương về xã Phú Hòa lập nghiệp, có giấy tờ rồi,
fiancié của Vũ Hữu Thuận đưa nhà tôi vào Đoàn 500 ở trong rừng cao su Bình Dương xin
cho tôi được Hồi Hương lập nghiệp. Nhờ đó tôi được về sớm, nhưng nơi Ka-Tum sát
biên giới Kampuchia, nên bị Pon-Pốt đe dọa an ninh, sau đó trại giải tán, một số
cho về và một số “ác-ôn” đưa đi nơi khác. Tôi ra Trại, có người quen với nhạc
gia tôi, nên đưa tôi vào làm ở Phòng Thanh Tra An Toàn thuộc Sở Lao Động Thành
Phố HCM.
Sau tôi làm ở
Công Ty Trang Bị Kỹ Thuật thuộc Sở Công Nghiệp Tp. HCM, có lúc tôi bị điều về làm
Hiệu Phó Trường Kỹ Thuật Nghiệp Vụ thuộc Sở Công Nghiệp Tp. HCM. Thời buổi đó,
tôi thấy mình không thích hợp với vai trò giáo dục cần số lượng mà không cần chất
luợng, hơn nữa nhất thân nhì thế, nên ở trường một thời gian, tôi trở lại Công
Ty.
Tại Công Ty
là Trưởng phòng Kinh Tế Kế Hoạch, nên tôi thường đi giao dịch các nơi như Bến
Tre, Long Phú ở Sóc Trăng, Hóc Môn, Tây Ninh, Mỹ An (Đồng Tháp), Chợ Mới (An
Giang), Duyên Hải (Trà Vinh), Kiên Giang, Pnom-Penh,… để làm nhà máy Đường, nhà máy Giấy công
xuất nhỏ.
Năm 1991, tôi
rời Việt Nam sang Mỹ được hưởng diện HO vì tôi có 2 năm 2 tháng 20 ngày đi học
tập cải tạo với hơn 1 năm bị quản chế (thay vì 6 tháng, do tôi ra trại Cải tạo,
được làm ở Sở Lao Động, nên tôi không đi trình diện hàng tháng, do đó hơn 1 năm
sau tôi mới được trả quyền Công Dân), cộng chung tôi hơn 3 năm nên được Mỹ xếp
vào diện HO.
Sang tới Mỹ,
trước tiên tôi tìm được việc phụ giáo, nhưng do lương hàng năm kém quá, dù lương
tối thiểu là 4.25dollar/giờ, lương phụ giáo 7 dollar/giờ, ngày chỉ có 6 giờ rưỡi,
năm chỉ chừng 180 ngày làm. Tính ra 7x6.50x180=8,190.00 dollars, là số tiền quá ít, nên tôi xin đi làm
cho hãng Dobb là hãng cung cấp thức ăn cho hành khách trên phi cơ (ngày trước đi
máy bay trong nước Mỹ, ngồi trên máy bay giờ ăn là có bữa ăn, nhưng sau hãng máy
bay cạnh tranh giảm giá, nên họ bỏ phần ăn cho giảm chi phí), nên giờ làm ít đi,
lương kém, tôi bỏ đi làm cho hãng Nhật bổn, chuyên cung cấp bộ phận Sensor về máy
lạnh trong xe hơi hoặc trong tủ lạnh, đáng lý làm trong 1 tháng thì vào biên chế,
nhưng tôi làm 4 tháng không vào được biên chế, tôi bỏ việc, đi làm cho hãng làm
bánh Mễ, sau đó có người giới thiệu cho tôi đi làm tại hãng Fabricated Metal,
trước tiên tôi vào làm công nhân, sau làm Họa viên, cho đến ngày về hưu năm
2009.
Từ khi về hưu,
tôi lưu ý về sức khỏe, về thể xác tập thể dục bằng cách đi bộ, về trí óc viết lách
để cho bộ óc làm việc hầu tránh bệnh lãng trí hay Alzheimer.
Từ nay cho đến
cuối cuộc đời, tôi mong mình sẽ được mọi việc tốt đẹp như thời gian qua.
No comments:
Post a Comment