Pages

Friday, January 15, 2021

Thư gửi bạn Đặng Ngọc Hữu


Dang Ngoc Huu

Anh con liên lạc được Nguyển mạnh Hoạt . Anh cho tôi gửi lời thăm bạn ấy.Mấy mươi năm không gặp . Tôi qua Pháp có hỏi thăm nhưng không bạn nào nhớ Hoạt  ke ca Tòng.Tôi và Mạnh Hoạt, Chí Hoạt, Tòng, Nhơn, Hửu Lộc v.v đều học chung lớp từ đệ Tam đến đệ nhất.Gửi lời thăm A và bửu quyến. Chúc an lành. 

Được gửi từ iPhone của tôi

 

Tong Huynh Ai <huynhaitong@gmail.com>

Hữu,

Anh có học chung với Huỳnh Hữu Lộc lớp Đệ Nhị Và Đệ Nhất không ?

Email của Hoạt đây, anh chịu khó gửi nhắc lại cho Hoạt nhớ, tôi với anh ta chỉ học chung chừng 3 tuần lễ ở Cao Đẳng Sư Phạm Kỹ Thuật, tôi qua Pháp năm 2012, hắn có rủ tôi xuống Nante chơi, nhưng anh biết, mình đâu có rành đường sá mà đi, đành ở chơi loanh quanh Paris.

địa chỉ email của Nguyễn Manh Hoạt là (nguyen manh) : hoatstherblain@yahoo.com

Chúc vui vẻ, hạnh phúc

Huỳnh Ái Tông


Dang Ngoc Huu

Thu, Jan 14, 8:54 AM (1 day ago)

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

to me

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

Tôi và Lộc học chung từ Đệ tam đến Nhứt.

Được gửi từ iPhone của tôi

 

Tong Huynh Ai <huynhaitong@gmail.com>

Jan 14, 2021, 11:57 AM (22 hours ago)

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

to Dang

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

Hữu,

Vui lòng cho tôi hỏi thêm, anh học lớp Đệ nhị nào ? và Đệ nhất nào ? A, B, C, D, hay 1, 2, 3, 4, 5 ? Ai là trưởng lớp ? Tôi muốc trắc nghiệm lại vì trí nhớ tôi cũng tốt mà !

Chịu khó trả lời dùm. Anh có tấm ảnh nào chụp chung lớp Đệ Nhị hay Đệ Nhất với 5, 7 anh em trong lớp không ? Có cho tôi xin, hình chụp ở đâu cùng được.

Hỏi Trần Xuân Minh sao dạo nầy không mở Email.

Chúc anh và gia đình nhiều an lành.

Thân,

HAT


Dang Ngoc Huu

12:40 AM (9 hours ago)

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

to me

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

Không nhớ rỏ . Mình chỉ nhớ học nhất A hoặc B thôi chứ không dưới nửa. Lớp tôi có hai bạn Trần chí Hoạt và Nguyển mạnh Hoạt (đầu to). Lê văn Mạnh và Nguyển tống Hiến. Mạnh chết bên Mỷ khoảng năm 2017. Chí Hoạt định cư bang Florida thỉnh thoảng có về VN và đến nhà tôi. Có gì mà quan trọng thế A. Tông?

Được gửi từ iPhone của tôi

 

Tong Huynh Ai <huynhaitong@gmail.com>

9:11 AM (1 hour ago)

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

to Dang

Description: https://mail.google.com/mail/u/0/images/cleardot.gif

Hữu,

Tôi nhớ là tôi không có học chung với Hữu năm nào cả, nhưng Hữu nói là học chung với Huỳnh Hữu Lộc từ năm Đệ Tam đến Đệ Nhất nên tôi muốn kiểm tra lại, bộ óc tôi cò nhớ được không ? Tôi không có học chung với Hoạt ở Cao Thắng, tôi thi rớt năm đệ nhị 1961-1962, nên tôi phải ở lại lớp mới học chung với Huỳnh Hữu Lộc, Nguyễn Văn Chúc, Phan Thành Tưa, Nguyễn Văn Tiền ... Nhưng tôi hoàn toàn không nhớ có học chung với Hữu, tôi cũng không học chung với Trần Chí Hoạt, Lê Văn Mạnh, Nguyễn Tống Hiến.

Lê Văn Mạnh thi nhảy năm Đệ Tam anh ta đậu Tú Tài 1 Phổ thông nên được học Đệ Nhất, khi đó tôi ở lại học đệ nhị, nên anh ta đỗ TT 2 Kỹ Thuận, vào Sư Phạm Kỹ Thuật trước tôi 1 năm, năm 1964 tôi vào Sư Phạm Kỹ Thuật mới học chung với Nguyễn Mạnh Hoạt chừng 3 tuần rồi bặt tăm, sau nầy anh ta lên mạng và liên lạc với tôi, tấm ảnh anh ta chụp ở Pháp tôi phải hỏi anh ta đứng ở đâu ? Trong tấm ảnh đó chỉ có Phạm Minh Luân học chung với tôi.

Trong lớp nầy, ngoài số học lại, tôi còn nhớ có Phan Thành Tưa, Nguyễn Văn Tiền (không chắc đúng họ, nghe đâu đã mất), Huỳnh Hữu Lộc, Hoàng Thanh, Vinh (không nhớ họ, nhà ở Cống Bà Xếp Hòa Hưng, mắt lé), Thành (to lớn con, không phải kỷ sư Thành ở Mỹ về VN mời chúng ta ăn), vì vậy mà tôi muốn kiểm tra lại: Anh và tôi có học chung không ? Anh nói học chung với Huỳnh Hữu Lộc từ Đệ Tam tới đệ Nhất, khi tôi ở lại học Đệ Nhị (năm dó 1962-1963 không còn A, B, C, D, E, mà đặt lại là 1, 2, 3, 4, 5) tôi học Đệ Nhị 5, là lớp Anh Văn duy nhất ( trước đó học 2 sinh ngữ, kể từ năm nầy chỉ còn 1 sinh ngữ là Anh Văn hay Pháp Văn), lên Đệ nhất 1963-1964 cả lớp lên Đệ Nhất 3 (nay Đệ nhất chỉ còn 3 lớp, 2 lớp Pháp Văn và 1 lớp Anh Văn).

Đó là sự quan trọng, tôi muốn kiểm tra lại bộ nhớ của mình. Năm Đệ nhị 5 học Hình Học không gian với gs Cù An Hưng, năm Đệ nhất học Toán với một ông gs có anh cho biết đó là dịch giả dịch tiểu thuyết của Kim Dung, ông ta dọc thuộc lòng số Pi trên 100 số lẽ 0.31415......ông ta dạy 2 hay 3 tuần rồi bỏ, kế đó giáo sư Nguyễn Văn Châu dạy cũng 2, 3 tuần rồi bỏ, cuối cùng giáo sư Vũ Mộng Hà vừa dạy Lý Hóa vừa dạy Đại số.

Thỉnh thoảng về VN tôi có đi thăm gs Cù An Hưng ở khu Cư Xá Lữ Gia, ông sinh năm 1940 - Còn gs Vũ Mộng Hà năm ngoái tôi sang Santa Ana, ông rước tôi đi dự Hội Ngộ Cao Thắng ở Nam Cali và hôm sau ông rước tôi đi nhậu với một anh Kỷ sư cũng là dân Cao Thắng. Vì chúng ta già rồi, tôi muốn luôn kiểm tra bộ não của mình có nhớ không? Thầy Hà cho tôi biết Thầy Hưng và Thầy Hà cùng tuổi, Thầy Hà cho biết đã giới thiệu cho Thầy Hưng vào dạy Cao Thắng.

Đọc có chi sai báo cho tôi biết. Tôi vẫn chưa nhận ra anh có học chung với tôi lớp Đệ nhị 5 và Đệ Nhất 3. Nếu chúng ta có học chung, anh làm ơn gợi nhớ cho tôi. Cám ơn anh nhiều.

Chúc anh và gia đình nhiều an lành, hạnh phúc.

Thân mến

 

Những Câu Chuyện Hữu Ích

Sáng nay kiểm tra điện thư nhận được bài sau đây, tôi mạn phép tác giả đăng lên Blog của tôi cho mọi người cùng đọc, nó rất thích họp cho thời buổi ngày hôm nay. Đọc để nhận định đâu là việc mình phải làm, để đời sống cá nhân của mình thêm tươi đẹp, cũng để góp phần vào làm cho xã hội lành mạnh hơn.

Xin giới thiệu với độc giả 6 câu chuyện ngắn dưới đây, xem rồi sẽ cười ra nước mắt và khiến chúng ta tỉnh ngộ.

1. Sâu sắc

Vừa rồi ở trong thang máy tôi thấy một cậu bé đang ăn kem. Xuất phát từ lòng quan tâm, tôi thuận miệng nói với cậu bé rằng: "Trời lạnh như thế này, ăn kem sẽ có tác hại đối với cơ thể của cháu đó".

Cậu bé nói với tôi rằng, bà ngoại của cậu đã sống đến 103 tuổi.

Tôi hỏi: "Sống thọ là do bà thường ăn kem à?"

Cậu bé nói: "Không phải, bà ngoại cháu cả đời không bao giờ chọc mũi vào chuyện của người khác".

Sâu sắc quá. Cuối cùng tôi cũng đã biết tại sao mình yếu và già sớm như thế này.

Thì ra là do cả ngày lo lắng quản việc vô ích mà ra.

2. Nhọc lòng

Hiện nay những kẻ lừa đảo rất nhiều. Vừa rồi tôi xem bản tin có nói rằng có một số chủ tài khoản ngân hàng phát hiện ra số tiền mấy trăm triệu trong tài khoản của mình không cánh mà bay. 

Thế là tôi vội vàng đạp xe đến ngân hàng, cắm ngay thẻ vào máy ATM và nhập mật mã. A, tốt quá, 100.000 đồng vẫn còn nguyên. Lúc này tôi mới thở một hơi nhẹ nhõm.

Tức chết đi được. Sau này quyết sẽ không xem bản tin nữa, nhọc lòng quá.

Nhưng bước ra khỏi ngân hàng, tôi lại càng nhọc lòng hơn. Bởi vì 100.000 đồng vẫn còn trong tài khoản, nhưng chiếc xe đạp của tôi đã biến mất rồi.

3. Giễu cợt

Một quý bà giàu có dắt chó đi dạo, trên đường gặp người ăn xin.

Bà ngạo mạn giễu cợt người ăn xin rằng: "Nếu anh gọi con chó của tôi một tiếng 'cha' thì tôi sẽ cho anh 500.000 đồng".

Người ăn xin nói: "Nếu tôi gọi 10 tiếng thì sao?".

Quý bà giàu có vui vẻ nói: "Tôi sẽ cho 5 triệu đồng".

Người ăn xin lập tức hướng về con chó nói 10 tiếng 'cha', khiến cho người đến xem đông nghịt. Dưới những cặp mắt chăm chú của mọi người, quý bà giàu có đành phải móc tiền ra đưa cho người ăn xin.

Người ăn xin nhận tiền rồi nói lớn liền mấy tiếng: "Cảm ơn mẹ, cảm ơn mẹ..."

Cuối cùng, ai mới là người giễu cợt ai?

4. Đừng nóng vội

Một bác gái vào buổi sáng đến quảng trường tản bộ, thấy một ông cụ già cầm chiếc bút lông viết mấy chữ lớn trên mặt gạch, bác gái không nén nổi tò mò liền bước đến xem.

Cụ già đưa mắt nhìn bác gái rồi cúi đầu viết chữ "cút".

Bác gái thầm nghĩ: "Xem một chút mà đuổi sao?"

Cụ già lại đưa mắt nhìn bác gái rồi lại viết tiếp một chữ "cút" nữa.

Bác gái không nhẫn được nữa, xông đến đá ông lão ngã bổ chửng…

Cảnh sát đến hỏi nguyên do, ông lão ấm ức nói: "Tôi đang viết câu thơ: "Cút cút kêu báo mùa xuân qua", vừa mới viết được hai chữ thì bị người thần kinh này đá túi bụi".

Thế nên, chúng ta gặp phải việc gì thì cũng đừng nóng vội.

5. Bận rộn

Một đồng nghiệp lúc nào cũng rất bận rộn, bởi vì cô rất thích chú ý đến những người khác. Anh Văn bất chính, cô muốn mắng một trận cho hả dạ. Chị Bảo ly hôn, cô cũng muốn mắng cho một trận. Cho dù bất kỳ tin tức nào, cô đều muốn xen vào bàn tán, bình luận. Hơn nữa, cô còn thích hóng hớt buôn chuyện. Kết quả là cuộc sống của cô trở nên rất tệ. 

Một đồng nghiệp khác thì lại quá nhàn nhã. Khi mọi người xúm vào bàn tán chuyện anh Văn bất chính thì cô về nhà vào bếp làm bánh sinh nhật tặng chồng. Khi hàng triệu người lên facebook tranh luận cãi nhau chuyện cô ca sĩ đi làm từ thiện thì cô ngồi bên cửa sổ làm những đồ thủ công. Vào facebook của cô thì dường như rất hiếm thấy cô phát biểu bình luận vấn đề, mà đều là những việc cô thích làm, việc cô sẽ làm và việc cô đã làm.

Một lần, tôi hỏi cô bí quyết sống nhàn nhã. Cô nói: "Đó đều là cuộc sống của người khác, đúng hay sai thì cũng có quan hệ gì với tôi đâu? Nếu hễ có gió là lắc lư lay động như ngọn cỏ, thế thì chi bằng hãy thiết thực sống cuộc sống của riêng mình".

6. Nhẫn một chút

Một cô gái lên tàu cao tốc, thấy ghế ngồi của mình bị một người đàn ông ngồi rồi. Cô kiểm tra lại vé của mình, rồi lịch sự nói với người đàn ông: "Thưa ông, ông ngồi nhầm ghế chăng?"

Người đàn ông lấy vé ra xem rồi lớn tiếng: "Hãy nhìn kỹ đi, đây là chỗ ngồi của tôi, cô có bị mù không đó?"

Cô gái nhìn kỹ tấm vé của ông ấy, rồi không nói năng gì, chỉ lặng lẽ đứng ở bên người đàn ông.

Một lúc sau tàu chạy, cô gái cúi đầu nói khẽ với người đàn ông rằng: "Thưa ông, ông không ngồi nhầm ghế, nhưng ông đã ngồi nhầm tàu rồi".

Có một loại 'nhẫn nhịn' lại khiến cho người ta hối hận không kịp. Nếu cứ mồm to là có thể giải quyết được vấn đề thì loài lừa đã thống trị thế giới này rồi.

Hoàng Mai

8664150120




 

Xin giới thiệu với độc giả 6 câu chuyện ngắn dưới đây, xem rồi sẽ cười ra nước mắt và khiến chúng ta tỉnh ngộ.

 

1. Sâu sắc

 

Vừa rồi ở trong thang máy tôi thấy một cậu bé đang ăn kem. Xuất phát từ lòng quan tâm, tôi thuận miệng nói với cậu bé rằng: "Trời lạnh như thế này, ăn kem sẽ có tác hại đối với cơ thể của cháu đó".

 

Cậu bé nói với tôi rằng, bà ngoại của cậu đã sống đến 103 tuổi.

 

Tôi hỏi: "Sống thọ là do bà thường ăn kem à?"

 

Cậu bé nói: "Không phải, bà ngoại cháu cả đời không bao giờ chọc mũi vào chuyện của người khác".

 

Sâu sắc quá. Cuối cùng tôi cũng đã biết tại sao mình yếu và già sớm như thế này.

Thì ra là do cả ngày lo lắng quản việc vô ích mà ra.

 

2. Nhọc lòng

 

Hiện nay những kẻ lừa đảo rất nhiều. Vừa rồi tôi xem bản tin có nói rằng có một số chủ tài khoản ngân hàng phát hiện ra số tiền mấy trăm triệu trong tài khoản của mình không cánh mà bay. 

 

Thế là tôi vội vàng đạp xe đến ngân hàng, cắm ngay thẻ vào máy ATM và nhập mật mã. A, tốt quá, 100.000 đồng vẫn còn nguyên. Lúc này tôi mới thở một hơi nhẹ nhõm.

 

Tức chết đi được. Sau này quyết sẽ không xem bản tin nữa, nhọc lòng quá.

 

Nhưng bước ra khỏi ngân hàng, tôi lại càng nhọc lòng hơn. Bởi vì 100.000 đồng vẫn còn trong tài khoản, nhưng chiếc xe đạp của tôi đã biến mất rồi.

 

3. Giễu cợt

 

Một quý bà giàu có dắt chó đi dạo, trên đường gặp người ăn xin.

 

Bà ngạo mạn giễu cợt người ăn xin rằng: "Nếu anh gọi con chó của tôi một tiếng 'cha' thì tôi sẽ cho anh 500.000 đồng".

 

Người ăn xin nói: "Nếu tôi gọi 10 tiếng thì sao?".

 

Quý bà giàu có vui vẻ nói: "Tôi sẽ cho 5 triệu đồng".

 

Người ăn xin lập tức hướng về con chó nói 10 tiếng 'cha', khiến cho người đến xem đông nghịt. Dưới những cặp mắt chăm chú của mọi người, quý bà giàu có đành phải móc tiền ra đưa cho người ăn xin.

 

Người ăn xin nhận tiền rồi nói lớn liền mấy tiếng: "Cảm ơn mẹ, cảm ơn mẹ..."

Cuối cùng, ai mới là người giễu cợt ai?

 

4. Đừng nóng vội

 

Một bác gái vào buổi sáng đến quảng trường tản bộ, thấy một ông cụ già cầm chiếc bút lông viết mấy chữ lớn trên mặt gạch, bác gái không nén nổi tò mò liền bước đến xem.

 

Cụ già đưa mắt nhìn bác gái rồi cúi đầu viết chữ "cút".

 

Bác gái thầm nghĩ: "Xem một chút mà đuổi sao?"

 

Cụ già lại đưa mắt nhìn bác gái rồi lại viết tiếp một chữ "cút" nữa.

 

Bác gái không nhẫn được nữa, xông đến đá ông lão ngã bổ chửng…

 

Cảnh sát đến hỏi nguyên do, ông lão ấm ức nói: "Tôi đang viết câu thơ: "Cút cút kêu báo mùa xuân qua", vừa mới viết được hai chữ thì bị người thần kinh này đá túi bụi".

 

Thế nên, chúng ta gặp phải việc gì thì cũng đừng nóng vội.

 

5. Bận rộn

 

Một đồng nghiệp lúc nào cũng rất bận rộn, bởi vì cô rất thích chú ý đến những người khác. Anh Văn bất chính, cô muốn mắng một trận cho hả dạ. Chị Bảo ly hôn, cô cũng muốn mắng cho một trận. Cho dù bất kỳ tin tức nào, cô đều muốn xen vào bàn tán, bình luận. Hơn nữa, cô còn thích hóng hớt buôn chuyện. Kết quả là cuộc sống của cô trở nên rất tệ. 

 

Một đồng nghiệp khác thì lại quá nhàn nhã. Khi mọi người xúm vào bàn tán chuyện anh Văn bất chính thì cô về nhà vào bếp làm bánh sinh nhật tặng chồng. Khi hàng triệu người lên facebook tranh luận cãi nhau chuyện cô ca sĩ đi làm từ thiện thì cô ngồi bên cửa sổ làm những đồ thủ công. Vào facebook của cô thì dường như rất hiếm thấy cô phát biểu bình luận vấn đề, mà đều là những việc cô thích làm, việc cô sẽ làm và việc cô đã làm.

 

Một lần, tôi hỏi cô bí quyết sống nhàn nhã. Cô nói: "Đó đều là cuộc sống của người khác, đúng hay sai thì cũng có quan hệ gì với tôi đâu? Nếu hễ có gió là lắc lư lay động như ngọn cỏ, thế thì chi bằng hãy thiết thực sống cuộc sống của riêng mình".

 

6. Nhẫn một chút

 

Một cô gái lên tàu cao tốc, thấy ghế ngồi của mình bị một người đàn ông ngồi rồi. Cô kiểm tra lại vé của mình, rồi lịch sự nói với người đàn ông: "Thưa ông, ông ngồi nhầm ghế chăng?"

 

Người đàn ông lấy vé ra xem rồi lớn tiếng: "Hãy nhìn kỹ đi, đây là chỗ ngồi của tôi, cô có bị mù không đó?"

 

Cô gái nhìn kỹ tấm vé của ông ấy, rồi không nói năng gì, chỉ lặng lẽ đứng ở bên người đàn ông.

 

Một lúc sau tàu chạy, cô gái cúi đầu nói khẽ với người đàn ông rằng: "Thưa ông, ông không ngồi nhầm ghế, nhưng ông đã ngồi nhầm tàu rồi".

 

Có một loại 'nhẫn nhịn' lại khiến cho người ta hối hận không kịp. Nếu cứ mồm to là có thể giải quyết được vấn đề thì loài lừa đã thống trị thế giới này rồi.

 

Hoàng Mai