Pages

Saturday, December 31, 2011

Một Ngày Cuối Năm

Hôm nay là ngày cuối năm, trong nhà, ngoài đường thật im vắng. Cháu nội, cháu ngoại đã theo cha mẹ chúng về nhà từ trưa hôm qua, sau những ngày nghỉ lễ Giáng Sinh và Năm Mới.

Tôi thức dậy từ 4 giờ sáng, sau khi nấu nước pha trà, thứ trà Ô long không ướp, tôi pha thêm nửa gói trà Hồng Sâm và một muổng cà phê mật ong, thưởng thức một ly trà sớm, vị ngọt, mùi sâm, tâm thần thư thái tôi bắt đầu dâng hương, lễ Phật, hành thiền.

Buổi công phu đã chấm dứt, mùa Đông nên trời vẫn còn tối dù đồng hồ đã hơn 7 giờ sáng rồi, những bài học về giữ gìn sức khỏe, khuyên người già nên giữ bửa ăn sáng, tôi tìm trong tủ lạnh còn miếng bánh Donut và Pizza, tôi hâm nóng và dùng chúng điểm tâm, uống trà.

8 giờ sáng, nhà tôi, con tôi vẫn còn ngủ, vì tối hôm qua đi ăn giỗ nên ngủ trễ, không có việc chi làm, tôi xem điện thư.

Trước nhất tôi xem một điện thư kèm theo Video : “100 years in 10 minutes (1911-2011), đoạn Video này thật là đáng xem, cho người ta lướt qua những sự kiện trọng đại trên Thế Giới, nhưng đáng buồn thay, đó là những sự kiện chiến tranh nào là thế chiến thứ nhứt, thế chiến thứ nhì, Đức chiếm Âu Châu, Mao Trạch Đông chiếm Hoa lục, chiến tranh Triều Tiên, Việt Nam. thiên tai Stunami Nam Dương, Nhật Bản, sự cố lò nguyên tử ở Chernobyl tại Liên Xô, Fukishima tại Nhật Bản hầu hết đều là hình ảnh gợi nhớ đau thương, cảnh báo cho mọi người thế giới chúng ta đang sống luôn luôn bất an, sao không thấy có sự kiện an bình nào đáng ghi, đáng nhớ.

Một điện thư khác cho thấy hiện đời có nhiều gian dối, giành giựt, trái ngang, nhưng vẫn có những viên ngọc sáng, sáng chói nhứt là từ trong cuộc sống nghèo khó vẫn giữ được tâm hồn mình trong sạch.

Người phụ nữ nghèo trả lại 10 tờ vé số trúng tiền tỷ

Chị Phạm Thị Lành thuê nhà trọ bán vé số ở Long An, hứa bán chịu 20 tờ vé số cho anh Tuấn mà chưa giao vé. Kết quả, đến 10 tờ trúng số, trong đó có 4 vé trúng giải đặc biệt. Không giữ lại cho mình, chị Lành giao trả lại cho người mua.

Tổng số tiền trúng giải của lô vé số này lên tới 6,6 tỷ đồng. Chị Lành còn giữ lại một tờ cho mình trong lô này nên cũng trúng giải đặc biệt.

Câu chuyện trúng số diễn ra từ giữa tháng 11 nhưng đến nay bà con ở thị trấn Bến Lức, Long An, vẫn còn bàn tán nhau xôn xao. Mọi người đều ngạc nhiên, bởi vợ chồng chị Lành lâu nay nghèo rớt mùng tơi phải bỏ quê Hồng Ngự (Đồng Tháp) lên Long An kiếm sống bằng nghề bán vé số. Người trúng số là anh Đỗ Ngọc Tuấn cũng nghèo, 25 năm chạy xe ba gác. Thế nhưng dù trước đó chỉ mới hứa bán với giá 200.000 đồng (chưa lấy tiền và chưa giao vé), chị Lành vẫn đưa đủ 20 tờ vé số cho anh Tuấn dù biết là đã trúng giải lớn.

"Hồi đó tới giờ tui bán vé số bị ế, anh Tuấn mua ủng hộ dù không trúng vẫn trả tiền đầy đủ. Mấy tờ vé số này ảnh mua chưa trả tiền, trúng hay trật cũng là của ảnh, tui mà không trả thì thiên hạ coi ra gì nữa”, người phụ nữ 29 tuổi tâm sự khi được hỏi tại sao vẫn giao trả vé trúng số cho người mua.

Còn anh Tuấn thì nhớ lại: "Tui nhận điện thoại của cô Lành, tưởng cổ đòi tiền mua 20 tờ vé số nên bảo chờ tui giao hàng xong sang trả. Nào ngờ cổ báo tin trúng số tới 10 tờ". Kiểm tra 10 tờ trúng số, có 4 tờ trúng đặc biệt, còn lại là giải an ủi, anh Tuấn rút ngay một tờ kèm 200.000 đồng đưa cho chị Lành: “Tui trả nợ cho cô, tặng cô một tờ để làm vốn”… Những người chứng kiến cảnh này đồng loạt vỗ tay vì mừng cho 2 người nghèo bỗng dưng trở thành tỷ phú.

Mấy ngày qua, căn nhà nhỏ xíu rộng chưa đầy 30 m2 của bà Phạm Thị Thèm, mẹ ruột chị Lành ở ấp Long Hữu, xã Long Khánh A, huyện Hồng Ngự, tỉnh Đồng Tháp, đầy ắp tiếng cười. Cùng với tờ vé số được ah Tuấn “thưởng”, vợ chồng chị Lành nhận được gần 3 tỷ đồng (đã trừ thuế), cùng đem tiền về quê mua đất cất nhà.

Còn anh Tuấn vẫn tiếp tục công việc chạy xe ba gác giao hàng như trước. "Tui vẫn là người lao động bình thường, vẫn chạy ba gác vì đó là nghề nghiệp của tui", người đàn ông may mắn này tâm sự.

Hào Nhân

(Theo VNExpress ngày 30-12-2011)

Một độc giả Hữu Tiến đã bày tỏ cảm nghĩ của mình:

Thật tự hào và cảm động! Cảm ơn đời này vẫn còn có người như anh và chị. Chúc chị Lành và anh Tuấn luôn hạnh phúc cùng với gia đình riêng của mình.

Độc giả khác, Nhữ Anh Nghiệp viết:

Bản chất người phụ nữ Việt nam vốn trung hậu, đảm đang, chất phát, thật thà, điều này càng thể hiện rõ ở chị Lành. Cảm ơn chị đã tô thắm thêm nét đẹp người phụ nữ Việt nam. Chức gia đình chị hạnh phúc.

Một điện thư khác, cho thấy hàng triệu, triệu người trong mấy chục năm qua đòi quyền bình đẳng giữa Nam và Nữ giới, sau khi đã được và có thể đã vượt qua giới hạn, nay bà Laura Dole đã lội ngược dòng chăng ? Xin mời đọc bài dưới đây:

Người Vợ Quy Hàng

Laura Doyle tác giả The Surrendered Wife


Đây là một đề tài vô cùng nhạy cảm đối với các chị em phụ nữ. Tất cả những điều trình bày dưới đây được đút kết từ “tác phẩm ngược đời” The Surrendered Wife của Mrs Laura Doyle.
Người ta tự hỏi phải chăng cuộc chiến nam nữ bình quyền dây dưa từ mấy chục năm qua đã tới một khúc quanh mới, một thời kỳ hưu chiến tại Hoa Kỳ.

Nguyễn Thượng Chánh


***

Người ta tự hỏi phải chăng cuộc chiến nam nữ bình quyền dây dưa từ mấy chục năm qua đã tới một khúc quanh mới, một thời kỳ hưu chiến tại Hoa Kỳ.


Bước vào đầu thế kỷ XXI, Laura Doyle, một nữ quyền féminist sống tại Nam California và đồng thời cũng là một nhà tâm lý học đã tung ra một quyển sách độc đáo bàn về cách bảo vệ hạnh phúc trong cuộc sống vợ chồng.


Đó là tác phẩm The Surrendered Wife (Người vợ quy hàng) đã trở thành một loại sách bán chạy nhứt bestseller ngay lập tức với số bán 100 000 quyễn chỉ trong tháng đầu tiên.


http://www.surrenderedwife.com/

Trong thời buổi nam nữ bình quyền, âm thịnh dương suy, những ý tưởng quá ngược dòng và quá mới lạ của tác giả đã làm nhiều người bàng hoàng và sững sốt (kể cả giới phụ nữ).


Báo chí và các đài truyền hình quan trọng Hoa Kỳ đều hết lời ca tụng tác phẩm của Laura Doyle. Nhưng cũng có rất nhiều người, phần lớn là phe cánh đàn bà mà đặc biệt là giới nữ quyền feminist thì đả kích và chống đối kịch liệt.


Phe đàn ông thì sững sờ và tự hỏi đây là mộng hay thực?


Laura Doyle có lội ngược dòng không?


Chấm dứt giai đoạn thống trị, vợ chúa chồng tôi, xỏ mũi chồng kéo đi?


Laura Doyle đề cao sự quay trở về nguồn với những giá trị đạo đức ngày xưa trong đời sống lứa đôi. Chồng là người chỉ huy và vợ là người tuân hành.


Từ vai trò một người phụ nữ cấp tiến, quậy phá, hét ra lửa (bà chằn lửa), nhả ngọc phun châu, chỉ huy, kiểm soát, khống chế, thống trị, sai khiến chồng thẳng tay, xem chồng như tấm thảm chùi chân (doormat) ngoài ngạch cửa, nay thì Laura Doyle đã trở thành một người biết ăn năn hối cải như chính bà đã tự nhìn nhận (féministe et emmerdeuse répentie).


Tác giả đã hồi tâm và đã ngộ là mình cần phải thay đổi cách cư xử với chồng mới khỏi đi đến chỗ đổ vỡ hạnh phúc gia đình.


Bà thú nhận là từ khi lấy chồng lúc 22 tuổi, bà không ngớt ra lệnh, chỉ trích, gắt gỏng, nói xỏ xiên, bươi móc chuyện nhỏ nhặt, hạ nhục ông xã về bất cứ mọi sự sơ xuất nào, xem ổng như một đứa con nít nếu ông ta làm không đúng như ý bà muốn.


Nhưng than ôi! càng ngày ông xã càng có khuynh hướng tách rời ra xa bà.Vợ chồng mất dần đi sự đồng cảm của buổi ban đầu. Tình yêu phai nhạt.Cay đắng chán chường chồng chất thêm lên mãi từ cả hai phía. Viễn ảnh ly dị đang ngấp nghé ngoài cửa…


Gương vỡ lại lành


Để cứu vãn hạnh phúc quá mong manh, bà cố tìm hiểu, học hỏi kinh nghiệm từ những cặp vợ chồng thật sự gắn bó yêu thương nhau và đang có cuộc sống hạnh phúc.


Bà rút tỉa những kinh nghiệm quý báu của họ và đem áp dụng cho trường hợp của bà.


Lạ thay, sau một thời gian, ông xã càng ngày càng trở nên vui vẻ trở lại, tự tin hơn và bắt đầu quan tâm đến trách nhiệm gia đình. Phần bà thì cũng cảm thấy thanh thản, hạnh phúc hơn xưa nhiều.

Tình yêu vợ chồng đã được hàn gắn trở lại nhờ bà đã biết thay đổi tư duy, thái độ và cách ứng xử với chồng.


Bà đã ngộ ra chân lý: phải tự mình thay đổi chính bản thân mình chớ không phải mong đợi sự thay đổi ở phía người khác.


Bà đã trở nên một người vợ quy hàng và quyết định đem chia sẻ các kinh nghiệm của mình với các chị em phụ nữ qua tác phẩm The Surrendered Wife.


Bảo vệ hạnh phúc bằng cách nào?


Bà không còn kiểm soát, ăn hiếp, xài xễ, đì, cằn nhằn (nagging), chỉ trích cũng như hạ thấp ông xã nữa.

Phải ngoan ngoản vâng lời chồng bất cứ việc gì từ nhỏ đến việc lớn.

Kính trọng chồng.

Tất cả điều gì ông xã đề nghị ra bà đều vâng lời cả.

Không bao giờ ngắt lời, hay gắt gỏng với ông nhà.

Bà không còn tìm cách kiểm soát ông xã nữa.

Đối xử với chồng như một người trưởng thành, không xem ông như là một đứa con nít nữa.

Để cho chồng mình được tự do lựa chọn quần áo nào ông ta thích mặc, không ép buộc ổng phải ăn uống cái nầy cái nọ như ý bà muốn.

Đừng thèm quan tâm nếu ông được chạy lộn đường. Không được tỏ vẻ bực bội, sửa lưng, chọc quê làm ông chạm tự ái của thằng chồng..

Không được đống vai trò tài xế phụ băng sau (backseat driver) để chỉ trích, chê bai, phê phán cách lái xe trong lúc ông đang cầm volant cũng như bất cứ chuyện gì khác trong lúc ông ta đang lái xe. Ông đổ quạu, mất tinh thần dám gây tai nạn lắm.

Tôi nhận được thư cũng như điện thư Chúc mừng năm mới, rất hoan hỉ với những lời chúc lành, cầu mong được vậy.

Nhưng trong những thư Chúc mừng năm mới, có một điện thư sau khi chúc mừng, bạn tôi đã thổ lộ tâm tình, chắc chắn là đã phải có nhiều phiền não. Bạn tôi cho biết, anh ta về quê hương thăm bạn bè, rồi cùng vơị chồng bạn đi ra biển nghỉ ngơi, họ mướn một phòng rộng với hai giường đôi, hai cặp vợ chồng cùng ăn, cùng giải trí, uống rượu, khiêu vũ.

Nhơn một lúc bạn tôi đi ra bờ biển hóng gió, người bạn ở lại phòng đòi ngủ với với vợ bạn tôi, rồi anh ta tấn công tình dục. Ba ngày sau, vợ của bạn tôi mới thuật lại chuyện đã xảy ra, muốn bạn tôi cắt đứt tình bạn. Bạn đã hỏi tôi bây giờ tính sao? Tôi hiểu bạn tôi là người đa cảm, hơn nữa hai người đã là bạn với nhau từ nhỏ, lại có những lúc gian truân, sống chết bên nhau. Cắt đứt tình bạn ấy không phải dễ.

Tôi đã gửi cho bạn mấy dòng: Bạn chúng ta có người tốt nhưng cũng có người xấu, còn vợ của ta là người bên cạnh chia bùi xẻ ngọt, tuổi chúng ta đã già, lại ở ngoại quốc, con cái không thể nào an ủi, săn sóc lúc chúng ta đau yếu nói chi tới bạn, lại không phải là người bạn tốt. Phải trân quí người bạn đời của mình khi tuổi già xế bóng.

Một ngày cuối năm, vui buồn có đủ, mong năm mới chẳng những bạn tôi được an vui mà Vạn Vật Thái Bình.

Louisville, 31-12-2011