Pages

Tuesday, June 23, 2015

Tham quan phố thị Gatlinburg, Tennessee



Gatlinburg là một phố thị nhỏ, nằm trong thung lũng ở phía Đông tiểu bang Tennessee, được biết như là một cửa ngõ để vào Great Smoky Mountain National Park rộng chừng 520 ngàn mẫu. Còn Gatlinburg nằm ven National Park chỉ rộng có 10.1 dặm vuông, tương đương với 26 km2, dân số năm 2010 là 3,944 người và năm 2012 phỏng chừng 4, 047 người, họ sống chủ yếu nhờ khách du lịch.

Gatlinburg vào ban đêm, trên con phố chính

Thành phố nằm trong thung lũng, bao quanh là núi, có một ít nhà ở, còn lại là những khách sạn, những cửa hàng ăn uống, cửa hiệu bán quà lưu niệm và một số nơi giải trí như ngôi nhà ma, ngôi nhà bị động đất…

Khách du lịch người tứ xứ, kẻ đi qua, người đi lại trên đoạn đường phố chính, dài chừng 1 cây số, có nơi một hoặc hai nghệ sĩ chơi đàn, giúp vui cho khách du lịch.

Khách tham quan đi lại trên hè phố

Những cửa hàng ăn  nhanh như KFC, Mc Donal, Subway, Chick-Fil-A … đâu đâu cũng có, nơi đây cũng có 1 nhà hàng Tàu.

Chúng tôi dành gần một buổi để dẫn trẻ con đi xem Ripley’s Aquarium, cách đây khá lâu, chắc khoảng năm 1997 hay 1998, anh Phạm Minh Tâm lúc đó còn ở Nashville, Tennessee có đưa chúng tôi đi xem Aquarium Chattanooga, nó là một cái tháp tròn, cá bên trong người xem đi vòng vòng bên ngoài từ thấp lên cao, lại khoảng năm 2005 hay 2006 được bác sĩ Bình đưa đi xem Aqurium Long Beach, người đi ở ngoài, cá nuôi trong hồ có kính ngăn cách. Còn ở Ripleýs Aquarium  người đi trong lồng kính, cá ở hai bên và trên đầu, khi người ta lên tầng trên nhìn thấy hồ cá và người xem ở dưới. Có nơi người ta cho người xem sờ vào mu con Sam và một nơi khác người xem được sờ vào con cá đuối đang bơi lội dưới nước.

Ripley’s Aquarium

Đi vào lồng kính có đường di chuyển tự động

Trong lồng kính, cá ở hai bên và trên đầu

Con cá mập

Con cá đao (cái đao rang cưa ở trước miệng)

Trong lồng kính

Tầng trên nhìn xuống hồ cá, nhìn thấy người ở trong lồng kính bên dưới

Nơi khách tham quan có thể sờ vào Cá Đuối

Nơi khách tham quan có thể sờ vào mu những con Sam

Trước bậc thềm Aquarium

Ở trong khu vực Aquarium nầy có phòng chưng bày hình ảnh và vài vật dụng xưa như búa, rìu … Đặc biệt, tôi thích nhất là những vật dụng như khung để se sợi, quấn chỉ và cái khung dệt vải với đầy đủ chỉ, sợi, con thoi …làm cho tôi nhớ tới những năm 1947, 1948 ở nhà trồng cây bông vải, nuôi tằm, kéo tơ và 2 cái khung dệt do anh tôi và người trong họ dệt, có lần anh tôi dệt khăn tay (mouchoir – hankerchief) và cũng có lần dệt lãnh Mỹ A, lãnh Mỹ A phải dệt bằng sợi tơ, sau đó nhuộm đen bằng trái mạt nưa, rồi đem nhúng nước, dùng chày nhỏ nện lên, để cho sợi tơ bong ra, còn đa số anh tôi dệt vải ta vừa dầy, vừa thô.

Máy se sợi đạp chân

Máy se sợi và khung quay sợi

Khung dệt đạp chân

Khung dệt có con thoi và suốt chỉ (ở góc dưới tay phải)

Vào buổi chiều, đi dạo phố dọc theo con đường chính, có một người đàn bà ăn mặc như người xưa, ngồi bên cái máy se sợi thô sơ, trình diễn cho người đi qua, đi lại xem, cũng là dịp cho tôi ôn lại những năm sau cách mạng mùa thu.


 Bông vải

 Cánh đồng bông vải

Sau năm 1945, quê tôi phải trồng bông vải, rồi se sợi để dệt vải thô, thường gọi là vải ta, còn gọi vải tây tức là vải nhập, có thứ gọi là vải “ú”, có thứ gọi là vải “sen đầm”.

Người đàn bà dùng cơ phận đạp chân để se sợi

Nơi phố thị nầy, người ta đi lại đông đúc, dập diều, đi dạo cả gia đình hoặc ba bốn người bạn hoặc cả đoàn đi tour, tất cả đều ăn mặc giản dị, hiếm thấy có người mặc complet.

Hai bên hè phố đông người đi lại

Một người đàn, một người nhảy múa với gia đình có trẻ con

Muốn cho các cháu đi Sky-Lift, nhưng chúng không chịu đi, nhà tôi, con gái tôi và tôi một lần đã đi từ thành phố Đà Lạt sang Thiền Viện Trúc Lâm, nên chúng tôi không muốn đi, vì đi Sky-Lift ở đó cũng chỉ lên cao để nhìn xuống thành phố dưới thung lũng thì ở khách sạn chúng tôi cũng đã nhìn thấy ngày cũng như đêm.

Chúng tôi đi ăn cơm chiều ở nhà hàng Tàu, nhà hàng không đông khách lắm, ngược lại buổi sáng đi ăn ở sáng ở Flap-jacks, vì các cháu muốn ăn Pancake, khách đông đúc, phải chờ gần nửa giờ mới có bàn ngồi.

Trong cửa hàng ăn Flap-jacks

Gatlinburg, theo tôi là một phố thị nghỉ mát nhỏ, dành cho người bình dân, tuy nhiên với tôi nơi đó đã đưa tôi trở lại thời thơ ấu vừa nên thơ vừa khốn khó của thời đệ nhị thế chiến. 

Dừng chân thư giản

Hơn sáu mươi năm qua rồi, độc lập đã có. Nhưng đất nước vẫn nghèo khó, người dân càng bị áp bức, khốn khó nhiều hơn.

Ngày 20-6-2015

Monday, June 22, 2015

Một Ngày Của Cha

Hôm nay là ngày của cha, ngày nầy được ấn định vào Chủ nhật thứ ba trong tháng 6, lần đầu tiên được Sonora Smart Dodd, sinh ở Arkansas, tổ chức tại YMCA ở Spokane, Washington để vinh danh người cha của bà là cựu chiến binh Nội chiến William Jackson Smart, người đàn ông một mình đã nuôi trưởng thành 6 đứa con của mình, giống như trường hợp Anna Javis, đã tổ chức vinh danh mẹ mình là bà Ann Javis mất ngày 9-5-1905. Sau đó ngày 12 tháng 5 năm 1907, Anna Javis tổ chức tưởng niệm mẹ mình ở Andrew's Methodist Episcopal Church tại Grafton, West Virginia, nơi đây bà Ann đã dạy học của lớp học ngày Chủ nhật. Lần đầu tiên buổi cầu nguyện chính thức được tổ chức vào ngày 10-5-1908, cũng tại nhà thờ kể trên.

Năm 1910, West Virginia công nhận ngày lễ Ngày của Mẹ.

Ngày 8-5-1914, Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua đạo luật chọn ngày Chủ nhật tuần lễ thứ hai tháng Năm là Ngày Của Mẹ, hôm sau, Tổng thống Woodrow Wilson ký sắc luật ban hành.

Ngày 19-6-1910, Ngày Của Cha đầu tiên được Dodd tổ chức, thay vì chọn ngày 9-5-1910 là ngày thân phụ bà ta mất, nhưng do Mục sư bận nên đến ngày 19-6 mới tổ chức được, vào thập niên 1920 Dodd đi học ở Chicago nên ngưng một thời gian, đến thập niên 1930, bà ta mới trở lại Spokane và tiếp tục tổ chức vinh danh Ngày Của Cha. Năm 1916, Tổng thống Woodrow đến Spokane, ông muốn chọn Ngày Của Cha làm ngày lễ, nhưng Quốc hội Hoa Kỳ từ chối.

Mãi đến năm 1966, Tổng thống Lyndon B. Johnson tuyên bố chọn ngày Thứ ba tháng 6 hàng năm là ngày lễ vinh danh Ngày Của Cha, nhưng mãi cho đến 6 năm sau, Tổng Thống Richard Nixon ký ban hành luật cho toàn quốc vào năm 1972.

Năm nay, các con của tôi và con gái tôi ở Lexington về nhà với người Dì chồng ở California, cô em chồng với con gái từ Việt Nam sang thăm chơi, và một người em họ của chồng từ Knoxville, Tennessee tới, rồi tất cả đi ăn điểm sấm, ăn xong lại đến quán kem ăn tráng miệng. Tôi và nhà tôi không ăn kem vì chúng tôi ăn kiêng, nhất là tôi bị Tiểu đường.




Trong khi ngồi chờ các cháu ăn kem, tôi quan sát thấy có một cảnh sát người da đen, cùng hai con trai và cô con gái út vào cửa hàng kem. Người cảnh sát chừng bốn mươi ngoài, ba đứa con ông ta khoảng từ 15 cho đến 18 tuổi. Khi họ mua kem xong, cùng đi đến cái kệ để những ly kem trên đó, mỗi người ngồi vào ghế của họ, hai cậu trai, đến người cảnh sát, cuối cùng là cô con gái. Khi các con ngồi ăn kem, cậu trai lớn vừa ăn kem vừa xem thư hay video trong điện thoại cầm tay.


Người cha chưa ăn vội, sau khi để ly kem lên kệ và ngồi vào ghế xong, ông ta từ từ mở cái phong bì màu xanh đựng cái thiếp, vì cách xa vài thước tôi không nhìn được cái thiếp có hình gì, chỉ thấy nó màu xanh, người cha bắt đầu đọc chậm rải có tiếng, nhưng cũng không đủ cho tôi nghe, khi đọc xong, ông ta vói tay trái ôm phía sau con gái kéo áp vào mình, còn tay phải vói ra ôm cả hai cậu con trai áp vào ông ta. Tôi nghĩ đó là cánh thiệp Ngày Của Cha do các con ông cùng tặng. Tôi cảm thấy ấm lòng.

Khi về nhà, tôi xé phong bì của nhà thơ Phạm Cao Hoàng gửi cho tôi một tập thơ đất còn thơm mãi mùi hương, trong đó ông ta viết tặng tôi với mấy dòng chữ:

Tặng
Anh Huỳnh Ái Tông
Virginia, June 2015
Phạm Cao Hoàng

Tôi thích mấy dòng tác giả ghi ở trang đầu tập thơ, thích hợp với ngày Father’s Day:
thương cha một đời lận đận lao đao
cầm lấy chiếc cày để tay con được cầm cuốn sách
thương chiếc áo cha một đời thơm mùi đất
thương đất quê mình thơm mãi mùi hương
P.C.H.

Còn con trai tôi một phong bì có thiệp chúc mừng Father’s Day, con gái tôi cũng vậy, nhưng con gái tôi chọn cái thiệp với hình ảnh và chữ mang nhiều ý nghĩa.

Một ngày Father’s Day hay Dad’s Day năm nay, đã đem đến cho tôi tràn đầy hạnh phúc.

Friday, June 5, 2015

Tiểu Đường



Gần một năm trước, tôi xem kết quả thử máu của mình, thấy chỉ số mỡ trong máu (cholesterole) cao hơn cho phép, còn chỉ số đường cũng hơi cao, nhưngbác sĩ gia đình của tôi không nói gì.

Từ năm 1991, khi khám sức khỏe đi Mỹ, bác sĩ phát hiện tôi bị huyết áp cao, từ đó tôi bị uống Lowpressor 100 mg cho đến nay, khoảng năm 1998 tôi bị mỡ trong máu, bác sĩ gia đình cho uống Zecor cho đến khoảng năm 2011, bác sĩ cho biết đã bình thường, nên ngưng từ đó.

Vào đầu năm nay 2015, bác sĩ gia đình của tôi về hưu, một bác sĩ khác đến thay thế, bác sĩ nầy đã cho thử máu, thử nước tiểu … sau đó cho biết tôi bị cholesterol, nên cho tôi uống thuốc, tôi bị tiểu đường vì chỉ số đường trong máu là 104 mg/dL thay vì chỉ số cho phép 65-99 mg/dL, tôi được cho một cái máy Bayer, để thử chỉ số đường và cho tôi một số tài liệu về thức ăn đối với mỡ trong máu và tiểu đường.

Khẩu phần khuyên người bị Tiểu Đường nên ăn hằng ngày

Theo tài liệu, chúng ta được biết những người bị huyết áp cao dễ dẫn tới tiểu đường, chế độ ăn uống là một nhân tố quan trọng dẫn tới tiểu đường.

Tiểu đường là do lượng Insolin từ tuyến tụy sản sinh ra, để hóa giải lượng đường dư trong máu, nếu Insoline cung cấp không đủ trong máu có đường cao và nó bị thải ra trong nước tiểu, trong nước tiểu có nhiều đường, kiến sẽ bu vào, nên người xưa gọi là tiểu đường.

Có hai dạng: một loại tuyến tụy không hoạt động, được gọi là Tiểu đường loại 1, một loại tuyến tụy vẫn làm việc nhưng không đủ cung ứng hóa giải gọi là loại 2, loại 2 nhẹ hơn loại 1. Người già và phụ nữ mang thai dễ bị tiểu đường loại 2.

Đường vào cơ thể chúng ta, đại loại có 3 dạng: dạng thứ nhất là đường và những thức ăn nước uống có đường, chẳng hạn như kẹo, bánh, mứt …; dạng thứ hai là tinh bột, chúng ta ăn vào bộ tiêu hóa sẽ biến ra dạng đường, thí dụ như gạo nhất là gạo trắng, những thứ chế biến từ gạo như bún, bánh phở, bánh tráng, bánh mì …; dạng thứ ba là trái cây, chẳng hạn như chuối, xoài, dưa hấu …

Tiểu đường có những biến chứng nguy hiểm như:

1. Tổn thương thần kinh.

Bệnh nhân có thể bị tổn thương thần kinh ngoại vi: làm thay đổi cảm giác, giảm cảm giác, tê bì hoặc kim châm, yếu cơ. Các dấu hiệu này thường hay xảy ra ở bàn chân nên bàn chân dễ bị tổn thương gây loét có thể làm nhiễm trùng, hoại tử và phải cắt cụt chi nầy để bảo toàn tính mạng.

2. Tổn thương thận

Do hàm lượng đường trong máu luôn cao gây tổn thương hàng triệu vi mạch tại thận dẫn đến suy giảm các chức năng quan trọng lọc, bài tiết của thận và suy thận.

3. Tổn thương mắt

Những mạch máu nhỏ tại võng mạc dễ bị nghẽn, vỡ trong lòng mắt gây ra tổn thương dẫn đến các bệnh lý về võng mạc. Mặt khác, tiểu đường cũng có thể gây đục thủy tinh thể, tăng nhãn áp, gây mù loà.

4. Bệnh lý mạch máu và tim

Biến chứng tim mạch ở bệnh nhân tiểu đường là cực kỳ nguy hiểm và rất thường gặp. Bệnh nhân rất dễ bị cao huyết áp, xơ cứng động mạch, nhồi máu cơ tim, tai biến mạch máu não gây bại liệt hoặc tử vong. Theo các số liệu thống kê cho thấy 65 % tỉ lệ tử vong ở bệnh tiểu đường là do tai biến mạch máu.

5. Nhiễm trùng

Bệnh nhân tiểu đường cũng rất dễ bị nhiễm trùng và có thể bị nhiễm trùng ở bất cứ bộ phận nào điển hình như: răng miệng, lợi, nhiễm trùng da gây mụn nhọt, nấm, nhiễm trùng đường tiểu bàng quang, thận…

Biến chứng của tiểu đường thực sự rất nguy hiểm, nhưng chúng ta hoàn toàn có thể ngăn chặn các biến chứng trên nếu kiểm soát tốt hàm lượng đường trong máu.

Nên tập thể dục hàng ngày, đi bộ chừng 30 phút mỗi ngày, thay ăn cơm trắng bằng cách ăn cơm gạo lức hay gạo đỏ và ăn nhiều rau, trái cây. đừng ăn quá no cũng đừng để quá đói, nên chia ba bữa ăn thành 4 hay 5 lần, mỗi bữa nên ăn vừa phải.

Đối với tôi, ngoài việc uống thuốc do bác sĩ cho, tôi đi bộ hàng ngày khoảng 30 phút ở trong Mall, mùa Đông cũng như mùa Hè, trong đó nhiệt độ Đông ấm, Hè mát. Buổi tối trước khi ngủ tôi tập Phất thủ liệu pháp (vẩy tay) khoảng 900 cái, sau đó tập Dịch Cân kinh chừng 10 phút.

Về ăn, tôi ăn cơm gạo đỏ pha với gạo lứt, mỗi bữa ăn chỉ 1 chén, buổi chiều thường ăn salad với apple, cà chua hoặc đậu, brocoli, đậu bắp, carrot, măng tây hấp.

Buổi sang, tôi vẫn uống 1 tách French Vanila Cappuccino pha với 1 muổng cà phê hòa tan French Roast của Nescafe, uống trà Olong và ăn sáng với 1 gói Oatmeal

Sau khi ăn uống kiêng khem như thế, từ 136 pounds xuống còn 120 pounds, nhưng chỉ số đường trồi sụt, khi 102, khi 86, khi 97, khi 111 nói chung vẫn chưa ở dưới mức 99 cho phép.

Tôi muốn tìm xem có ai trị theo phương pháp Á Đông ra sao, thấy trên Blog  nhinrabonphuong.blogspot.com, có bài:

Phước chủ may thầy

Tôi hoan hỉ báo tin mừng cho các bạn bị cao đường trong máu bài thuốc tôi mới học được từ một bác sĩ ở UC:

Cách nấu:

- Ngâm 1/2lb đậu dark red kidney khô trong nước ít nhất 24 tiếng.
- Bỏ vào nồi crokpot hầm 8 tiếng với nhiệt độ thấp . Lượng nước lưng lưng nồi crokpot.
- Chắt lấy nước uống như uống trà.
- Nếu tiết kiệm và đậu còn sẫm màu đỏ thì có thể lấy xác đậu nấu lại lần thứ nhì và hoà với nước nhất để uống.

Tôi đã dùng và thấy rất hiệu nghiệm. Trước đây lượng đường trong máu của tôi từ 278 xuống còn 174 sau 2 tuần uống và nay chỉ còn 109 sau một tháng.

Nhờ chị phổ biến để làm phước.

Thân ái,

Thái Thụy Vy

Tôi đọc thấy cũng nhiêu khê quá, đã mua 2 gói đậu đỏ, trong nhà cũng có crokpot nhưng chưa làm, một hôm đến chơi nhà người bạn HO, từng là Trung Úy Cảnh sát ở Pleiku, anh ta cho biết có người chỉ nên uống nước Bồ Công Anh, đường trong máu anh ta từ hơn 300 nay xuống còn trăm ngoài, người con trai anh ta cũng uống, lượng đường trong máu cũng xuống.


Tưởng chi khó, Bồ Công Anh thì dễ, tôi nhớ nhiều năm trước có đọc bài về công dụng cây Bồ Công Anh, có người cho biết nó nhiều công dụng trị bệnh, trong đó có nói tới nó hạ chỉ số đường trong máu.

Tôi ra trước sân nhà, ra sau sân nhà tìm nhổ những bụi Bồ Công Anh có cả lá lẫn gốc, rễ, chừng một nắm tay đầy, đem rửa sạch đất, bỏ lá úa lá bị sâu, phơi khô rồi nấu chừng 3 lít nước, nấu sôi chừng 5 phút, sau đó hạ nhiệt độ lò, vẫn để sôi kéo dài thêm chừng 45 phút, để nguội đỗ vào chai, để vào tủ lạnh, uống thay nước trong ngày. Nó có mùi và vị hơi nhẫn nhẫn nhưng dễ uống.

Sau 2 ngày, tôi thử máu vào khoảng 6 giờ 30 sáng, thấy chỉ số 99, sau 7 ngày chỉ số máu 96, sau 9 ngày chỉ số 87.



Ngày thứ 9, tôi muốn thử xem, buổi sáng uống cà phê với sữa bột, uống trà, ăn Oatmeal, buổi trưa tôi ăn một tô hủ tiếu khô (ít hủ tiếu), buổi chiều tôi ăn bánh mì với hộp Veterian Veretable Condensed Soup, đến tối tôi ăn một tô hủ tiếu khô (ít hủ tiếu) và một trái chuối già.

Hôm sau, ngày thứ 10 tôi thử máu chỉ số cho thấy 95.


Chắc cũng còn phải uống lâu dài, để xem kết quả ra sao, tuy nhiên thử nghiệm ban đầu thấy đáng khích lệ.

Ngày 5-6-2015