Pages

Wednesday, October 8, 2025

Hãy sống cho mình

Chúng ta ai cũng nghĩ rằng mình sống cho mình, chúng ta làm để nuôi sống bản thân chúng ta, chúng ta nghĩ vì chúng ta, những điều căn bản đó rất chính xác, rất đúng

Nhưng trên hết, khi nào chúng ta nghĩ ta ăn cho chính ta, ta làm cho chính ta, ta suy vì chính ta. Đó mới chính xác là cho chính ta.

Tuy vậy nhưng trên thực tế rất khó mà sống cho mình bởi vì mỗi người sinh ra đời đều có trước hết là cha mẹ, anh em, cạnh đó là xóm giềng, trên nữa là ông bà là xã hội.

Có những người luôn giúp đỡ những người xung quanh khi những người đó nghèo khó, bệnh tật cần có sự giúp đỡ của người khác. Đó là những việc tốt đáng làm trong xã hội.

Có bài học trong sách giáo khoa khi tôi còn nhỏ được học từ 6, 7 chục năm trước là mỗi người chúng ta sống được là phải nhờ những người nông phu họ trãi nắng dầm mưa, cày cấy để có lúa gạo, thực phẩm cho chúng ta ăn hằng ngày, phải nhờ những người nông phu trồng dâu nuôi tầm, để có những sợi tơ dệt thành những tấm lụa hoặc nhà nông trồng những cây bông vải, có nó dể xe thành sợi, dệt thành những tấm vãi, cho chúng ta may áo, may quần. Không có những người đó, chúng ta không có cơm ăn, áo mặc. Nói rộng ra, xã hội có nhiều người, mỗi người làm một việc, nhờ đó chúng ta mới có cơm ăn, áo mặc, có phương tiện đi đó đi đây, có giường nệm, mái ấm chăn êm. Có điện thoại đem con người lại gần nhau, nói chuyện như đang ở cạnh nhau. Thật là khó tưởng tượng nổi.

Cây bông vải

Ngày nay khoa học, kỹ thuật tiến bộ chúng ta không cần trồng dâu, nuôi tầm, ươm tơ để dệt thành những tấm lụa mới có áo quần để mặc, nhưng chúng ta cũng có vãi khác thay thế lụa là, có thể may y phục đẹp và thích hợp với thời đại hơn.

Hãy sống cho chính mình có nghĩa là làm những chi cần thiết cho mình, không cần đến sự khen hay chê của người đời, nhưng luôn phải thích hợp với xã hội, tránh mọi sự rào cản của xã hội vì sự lợi ích chung của mọi người.

Đừng tranh đua với người khác để tránh làm những việc có hại cho xã hội chúng ta đang sống, bởi vì chẳng những làm hại xã hội mà nó cũng sẽ gây tổn hại cho bản thân mình, vì mình là một phần tử của xã hội.

Nhưng trên hết, mỗi cá nhân phải có sự đóng góp cho đời sống xã hội, bởi vì dù muốn dù không chúng ta cũng là một phần tử của xã hội, chúng ta phải có trách nhiệm với xã hội mình đang sống, phải đóng góp một phần của mình để xây dựng xã hội ngày càng tốt đẹp hơn. Đó cũng là sống cho chính mình vậy.

866408102025






Monday, October 6, 2025

Thư cho người quen

 Anh H.

Người Việt mình có cái bệnh "Thấy ai hơn mình thì ghét", nên tìm cách hạ người đó. Thuở tôi mới qua Mỹ là những đợt HO đầu tiên đến đây và những người "mồ côi" không có ai bảo trợ nên tới đây do hội USCC (United States Catholic Charity) bảo lãnh. (Tôi có bà chị qua đây diện con lai năm 1984, nên chị ấy bảo trợ cho tôi) Có 1 lần ở chùa Từ Ân vào năm kia, có vài người khách ở xa đến, trong đó có bạn tù với tôi ở Kà-tum nên tôi đến đó định rước anh ta về nhà ăn cơm chiều, trong lúc trò chuyện tôi có nói tôi đi học tập 2 năm, 2 tháng 20 ngày nhưng tôi đi theo diện HO. Ông Lê Trọng Dương ngồi bên cạnh tôi liền lên tiếng: "Tôi không biết anh đi diện chi, nhưng không phải HO". Ngay sau đó các anh có chương trình đi thăm chùa Chánh Pháp ở Exit 28 trên I 64, nên sau đó tôi có viết bài Tôi đi Mỹ theo diện HO.

 Tôi từ Việt Nam sang Thái Lan, theo danh sách b..., cùng đi với H06, rời Tân Sơn Nhất ngày 2-4-1991, đến sân bay Bangkok cùng ngày, ký giấy nợ cho chuyến bay, rồi vào nhà tù Bộ Nội Vụ Thái Lan ở 1 tuần, sau đó mới đi Mỹ, lúc ở trong nhà tù Bangkok thì ở chung với anh Hạp và anh ruột anh Hạp, nhưng về đây định cư chỉ có anh Hạp còn anh ruột anh ấy được định cư ở đâu tôi không biết.. Khi về đây ngày 10-4-1991 (do chuyến bay bị trục trặc phải chuyển cảnh ngủ 1 đêm ở Minnosota),  tôi ở nhà do chị tôi thuê sẵn ở tại chung cư Douglass Park (phía sau nhà thờ Saint John Vianney), hôm sau Nguyễn Thanh Tùng, làm cho hội USCC đến cho biết tôi được hưởng diện HO, nay anh Tùng còn nhớ, hôm trước gặp tôi anh còn nhắc.

              Từ trái: A Sang, Tùng, Tông, Hải, Hào, 2 người quay lưng: Lê Trọng Dương, La Diệu Hưng

Năm nào đó, người ta ghét tôi, vu oan cho tôi khi tôi đang làm Tổng Thư Ký HO còn anh Trần Ngọc Toản làm Chủ tịch sau khi anh Đỗ Nam Kỳ vì sức khỏe nên không ra tranh cử. Tôi từ chức đêm hết hồ sơ giao cho anh Toản và ngồi nói chuyện với anh chừng 1 giờ (vào buổi tối) - Vậy mà người ta vu oan cho tôi là tôi đem hồ sơ giao cho anh Toản rồi bỏ ra về liền ! Tôi với anh Toản vốn không có chuyện chi, tại sao tôi có thái độ đem hồ sơ đưa cho anh Toản rồi bỏ ra về.

Tôi sang đây chùa chiền chưa có, tôi dùng nhà anh Son tổ chức tụng kinh hàng tuần, sau đó mới gầy dựng nên chùa Từ Ân, chùa Chánh Pháp, chùa thầy Thanh Quang, chùa Thầy Hằng Đạt, mỗi chùa ấy bước đầu đều có tôi.


Từ trái: Anh X, Lê Trọng Dương, Nguyễn Văn Thục, Đỗ Nam Kỳ, Trần Văn Hào, Đỗ Xuân Sơn, anh Dự, Nguyễn Thanh Tùng, Trần Ngọc Toản, Lâm Thanh Xuân, anh Hóa
Hoà Thượng Trí Chơn
Hàng quỳ: Chị Hợp, bà Đồ Xuân Sơn, bà Mai

Ở đất Louisville anh Sơn là người ở đây có gốc rể từ lâu, vì gia đình anh Sơn vượt biên qua đây từ trước, nên anh ta quen biết nhiều người, anh ta cũng thuộc loại người không thích ai hơn mình, nhưng tôi vẫn luôn đối xử tốt với anh ta, trước khi anh ta bị đột quỵ vẫn tới nhà thăm tôi, anh em trò chuyện bình thường.

Đỗ Xuân Sơn

 Tôi biết cho đến giờ nầy vẫn có người ganh tỵ, ghét tôi mà tôi không có làm chi xấu đối với họ.

 Trong những người mến tôi phải kể là anh Đỗ Nam Kỳ, Nguyễn Tiến Dũng, Trần Thiện Tùng, Đỗ Văn Năm, những người nầy qua đây trước HO (trừ anh Đỗ Nam Kỳ là HO).

 Anh tôi muốn nói luôn cho anh biết, người ta ghét tôi vì tôi quen biết với những người như Thích Trí Quang, do trước đây giáo sư Nguyễn Văn Hai (1927-2020) từng là Hiệu Trưởng Trường Quốc Học, từng là Giám Đốc Nha Học Chánh Trung Phần, trước đây ông Hai dạy ở JCC (Jefferson County College) có đến nhà tôi chơi vài lần. Thầy Trí Quang và Tuệ Sỹ bà con chú bác và ông Hai cùng quê ở Quảng Bình. Khi tôi làm báo Phật Học, thầy Hai giới thiệu tôi với Thầy Tuệ Sỹ quen biết nhau, để tôi mời thầy Tuệ Sỹ cộng tác viết bài, nhờ đó Thầy Tuệ Sỹ và tôi thân nhau hơn. 

Hồng Dương - Nguyễn Văn Hai (1927-2020)

Với Thầy Tuệ Sỹ chúng tôi quen biết nhau từ khi Thầy Tuệ Sỹ là thị giả của Thích Minh Châu, lúc đó tôi nằm trong Ban Chấp Hành Tổng Hội Sinh Viên, Viện Đại Học Vạn Hạnh. 

Huỳnh Ái Tông, Vũ Thế Ngọc, Thích Tuệ Sỹ tại Già Lam Gia Định

Hôm đi đám tang anh Đoàn Nhật Tăng, anh ấy và tôi giống nhau cùng sanh năm Tân Tỵ (1941) làm Thế Vì Khai Sinh để có tuổi nhỏ thi vào lớp Đệ Thất  (lớp 6) Trung Học vào thập niên 1950.

Thôi nghe, dài quá làm anh chán đọc.

Chúc vui vẻ

 Huỳnh Ái Tông