Nhiều người
ở tuổi già được khuyên nên đi bộ mỗi ngày chừng 30 phút, sẽ giúp ích cho sức khỏe,
tránh được một số bệnh tật. Từ năm 2009, sau khi về hưu, tôi cũng tập đi bộ vào
buổi sáng chừng 30 phút, để cho thân thể hoạt động, để cho đầu óc thảnh thơi,
có khi tôi đi trong khu vực nhà ở, có khi tôi đi vào trong Mall.
Đi trong
khu vực nhà ở, tôi thường đi sau khi có ánh nắng mặt trời, theo khoa học cho biết,
khi có ánh nắng mặt trời, cây xanh hút khí độc carbonic, hơn nữa ánh nắng mặt
trời giúp cho cơ thể hấp thu một lượng vitamine D, các nghiên cứu cho biết, tay
chân chúng ta tiếp xúc với ánh nắng mặt trời chừng 15 hay 20 phút, đủ Vitamine
D cần thiết cho cơ thể trong ngày. Thiếu Vitamine D sẽ bị loãng xương, ung thư
vú, tiền liệt tuyến, tiểu đường…
Nhưng đi
trong khu vực nhà ở thường chỉ có vài người đi, họ vừa đi bộ tập thể dục vừa dắt
chó theo, để chó vừa đi vệ sinh vừa thư giản sau một ngày bị nhốt tù túng trong
nhà. Thỉnh thoảng, có vài trẻ con tụ năm tụ ba đón xe bus đi học, có trẻ có cha
mẹ đưa đi nhưng nhiều trẻ lớn tuổi hơn, tự đón xe bus không cần phải có phụ
huynh, hầu hết trẻ con đều được dạy không thân thiện với người lạ, cho nên khi
gặp, chúng ta chào chúng, chúng chẳng chào lại là thường, không có chi thú vị.
Đi như thế, chúng ta chỉ nhìn thấy nhà cửa, cây cối con đường, thỉnh thoảng mới
có một chiếc xe chạy ngang qua, người lái xe cũng như tôi chỉ im lặng vẩy tay
chào nhau, hôm nay cũng như hôm qua, dễ trở nên nhàm chán.
Do vậy,
tôi thường đi trong Mall cách nhà chừng mười lăm phút lái xe, trong các Mall đều
có nhiều người đi, thường các Mall mở cửa trước các cửa hàng 1 giờ, để nhân
viên các cửa hàng vào sớm, chuẩn bị các mặt hàng, riêng các cửa hàng bán thức
ăn, nước uống, họ cần vào sớm để bán sớm vì có nhiều nhân viên các cửa hàng cần
mua thức ăn, nước uống. Những người già vào Mall để gặp bạn già uống ly cà phê,
ăn sáng để trao đổi câu chuyện hàng ngày, vì họ ghiền cái chỗ ngồi, ghiền cái
không khí của quán ăn, của những người tập thể dục.
Hầu hết họ
là những người đã về hưu, có nhiều thì giờ nhàn rỗi, nhưng sức khỏe kém, họ đi
bộ tập thể dục để giữ gìn sức khỏe, để kéo dài tuổi thọ và nhất là để vui hưởng
tuổi già, sau một đêm dài quạnh hiu khó an giấc. Thông thường, tuổi họ ngoài bảy
mươi, nhưng cũng có cụ ông hay cụ bà tuổi đã chín mươi, vẫn cứ cố gắng hàng ngày
chậm rãi đi từng bước một.
Nơi đây họ
gặp nhau, đôi ba ngưòi cùng sánh vai đi với nhau, vừa đi vừa trò chuyện, hoặc để
vẩy tay chào nhau khi họ đi qua mặt người khác, hay người khác qua mặt họ, nhìn
nhau nở nụ cười, chào nhau ngắn gọn: “Hi”
hay “How are you today !”, “I’m fine.
Thanks”.
Đôi khi họ
dừng lại, trao đổi với nhau vài câu về một chuyện chi đó, tất cả góp lại làm
thành ý nghĩa trong ngày của những người già.
Có những
người già vừa đi vừa mang theo bình dưỡng khí để thở, có người cố gắng lê từng
bước chân, có người đi với chiếc gậy cầm tay, có người đi với chiếc ghế nhôm bốn
chân… Trong số họ, có người cố gắng đi, nhưng cũng có người vừa đi vừa hưởng nhàn.
Có những
cặp nữ hoặc cặp nam đi với nhau là chuyện thường, nhưng cũng có bà vào đó kết bạn
với một ông, rồi họ cùng đi cùng chuyện trò tâm đắc, hết buổi đi mạnh ai nấy ra
về, hẹn gặp lại ngày mai, họ có tình bạn ở tuổi già.
Có những
đôi vợ chồng già chậm rãi đi bên nhau, đôi khi người vợ đi trước, người chồng
đi sau hoặc ngược lại vì sức khỏe không cho phép, có những cặp vợ chồng tay
trong tay đi với nhau, như ưóc hẹn cùng đi với nhau cho tới cuối cuộc đời, họ
đang tận hưởng hạnh phúc muộn màng còn lại.
Có hôm,
tôi đến Fayette Mall ở thành phố Lexington, sau khi đi được 2 vòng, mất khoảng 45 phút, ước chừng 4 cây số, tôi dừng chân ngồi
nghỉ trong chiếc ghế bành, như một người “vô tích sự”, nhìn thiên hạ đi bộ thể dục,
nhìn những nhân viên đi tới cửa hàng của họ, trên tay họ có những ly nước uống,
những gói thức ăn, kẻ mưu cầu cuộc sống, người gìn giữ sức khỏe.
Cho đến giờ các cửa hàng mở cửa bán buôn, khách hàng mới đi lại ngược xuôi tấp nập, có người nhàn nhã vừa đi vừa nhìn qua kính các mặt hàng chưng bày, có người chỉ nhắm đi tới cửa hiệu đã định trước, nên không nhìn tới ngó lui. Trong Mall thường là các cửa "hàng hiệu" chiếm những vị trí trọng yếu và bề thế như Macy's, PC Penney, Dillard's ...
Cho đến giờ các cửa hàng mở cửa bán buôn, khách hàng mới đi lại ngược xuôi tấp nập, có người nhàn nhã vừa đi vừa nhìn qua kính các mặt hàng chưng bày, có người chỉ nhắm đi tới cửa hiệu đã định trước, nên không nhìn tới ngó lui. Trong Mall thường là các cửa "hàng hiệu" chiếm những vị trí trọng yếu và bề thế như Macy's, PC Penney, Dillard's ...
Những hoạt
động thầm lặng trước khi Mall được mở cửa, một góc sinh hoạt ít người biết tới.
Lex.240915
No comments:
Post a Comment