Friday, March 14, 2025
Những hình ảnh xưa
Thursday, March 13, 2025
Chuyện hôm nay
Hôm nay tôi
xem ảnh cũ có ảnh cháu gái con anh Hai tôi chụp trước Nhà Hát Lớn Tp. HCM, ảnh
chụp chung với toàn thể giáo sư và nhân viên trường Trung học Kỹ thuật Nguyễn
Trường Tộ sau khi bàn giao cho Ủy Ban Quân Quản Thành Phố Hồ Chí Minh khoảng
ngày 10 tháng 5 năm 1975.
Về con gái của
anh Hai tôi, năm
2012 tôi sang Pháp 1 tháng, tôi có ý kiến muốn đi thăm cháu, anh hứa sẽ xem thời
tiết rồi đưa tôi đi, nhưng cuối cùng anh không có đưa tôi đi, rồi sau đó năm
2015 cháu mất ở quê nhà Avignon miền Đông Nam nước Pháp, trước khi mất cháu hiến
thân cho khoa học, cháu mất rồi tôi vẫn chưa gặp cháu lần nào.
Có thể tôi đã bị Alzheimer, nhưng tôi không thể biết mình
đang ở giai đoạn nào hay thời điểm nào ? Hôm qua tôi nhớ lại khi tôi mới sang
đây, tôi cùng với mấy anh HO thành lập Hội Ái Hữu Cựu Tù Nhân Chánh Trị tại
Thành phố Louisville, Kentucky, hội ấy anh Đỗ Nam Kỳ làm Hội Trưởng, tôi giữ
nhiệm vụ Tổng Thư Ký, về sau anh Kỳ lớn tuổi không làm nữa, anh Trần Ngọc Toản
thay thế, do lúc đó tôi có về Việt Nam thăm thân nhân, những người trong hội HO
cho rằng tôi theo Cộng sản nên về Việt Nam, tôi không muốn gây sự chia rẻ, nên
tự động làm Đơn Từ Chức và đem tất cả hồ sơ giao lại cho anh đương kim Chủ Tịch
Trần Ngọc Toản.
Sau đó anh Đỗ Nam Kỳ bị Alzheimer, gia đình đưa anh vào
nhà Dưõng lão, thấy anh ở đó không ổn lại rước anh về nhà, một thời gian sau
anh mất. Nhớ tới anh Kỳ, tôi rất mến anh, nhớ lại khoảng thập niên 1960, anh từng
làm Quận trưởng quận Thoại Sơn tức Núi Sập tỉnh Long Xuyên, nay là An Giang,
sau anh được đổi về Cần Thơ, rồi sau đổi đời linh đinh qua Louisville nầy. Như
tôi đã từng viết trong các bài khác về chương trình HO, ai “mồ côi” tức không có
thân nhân, bè bạn gì thì mới bị đưa về Louisville, riêng tôi bị đưa về đây vì có
chị tôi đi diện con lai, nên tôi được đưa về đây, theo chương trình nầy, chị
tôi phải trả chi phí nuôi gia đình tôi nửa tháng, nửa tháng Hội Catholic Charity
gánh chịu, sau đó mới tới chương trình HO trả chi phí cho gia đình chúng tôi. Cũng
nên biết thêm:
Chương trình Ra đi Có trật tự (tiếng Anh: Orderly
Departure Program, viết tắt là ODP), là một chương trình
của Hoa Kỳ cho
phép người Việt Nam tị nạn nhập cảnh vào Hoa Kỳ sau
khi cuộc Chiến tranh Việt Nam kết thúc.
Chương trình này được tiến hành từ năm 1979 dưới sự hỗ trợ
của Cao ủy Liên Hợp Quốc về người tị nạn.
Sau khi quan hệ ngoại giao giữa Hoa Kỳ và Việt Nam được bình thường hóa, Hoa Kỳ trực
tiếp đối thoại với chính phủ Việt Nam để tạo điều kiện thuận
lợi cho người di cư từ Việt Nam theo
chương trình đó. Chương trình ODP từ đó có tên là Chương trình Tái Định
cư Nhân đạo (tiếng Anh: Humanitarian Resettlement Program, viết
tắt là HR).
Diện HO (Humanitarian Operation) là các
cựu tù nhân trại cải tạo, có tên chính thức là Special
Release Reeducation Center Detainee Resettlement Program (Chương trình
tái định cư phóng thích đặc biệt tù nhân trung tâm cải tạo).
Từ khi tôi đặt chân lên đất
Mỹ ngày 9 tháng 4 năm 1991 và về đến Louisville ngày 10/4/1991, trong đó có 1
đêm quá cảnh ngủ khách sạn tại Minnesota. Tôi đến đây có nhiều người rủ tôi đi
sang Cali, nhưng chị tôi bảo: “Sang Cali, nơi đó có khi trẻ con ham vui chơi,
không lo học tập, tốt hơn là ở tại đây lo học hành sẽ có tương lai hơn cho
chúng”, nên tôi định cư tại đây từ đó đến nay.
Nay 84 tuổi, nghĩ cũng đã
thọ, từng đi đó đi đây, trong nước đã đi Sapa (Đỉnh Hoàng Liên Sơn), Vịnh Hạ
Long, Quảng Bình, Huế, Hội An, Đà Nẵng, Nha Trang, Vũng Tàu, đã sống ở Banmêthuột, Cà
Mau, Sóc Trăng, Bến Tre, Châu đốc.
Từng đi nước ngoài như Pháp:
Paris, Marseille, Comar, Úc (Sydney), Tân Tây Lan, Ấn Độ, Canada.
Cũng từng giữ những chức vụ
như Hiệu Trưởng Trung học Kỹ Thuật Nguyền Trường Tộ Sàigòn, nay là Trường Cao
Đẳng Nghê Nguyễn Trường Tộ Tp. HCM.
Trong tù là B Trưởng B 11
khối 4 Tiểu Đoàn 2, Trung Đoàn 1 ở Kà-Tum
Trong đạo đã làm Liên Đoàn Trưởng
Gia Đình Phật Tử Giác Minh chùa Giác Minh 578 Phan Thanh Giản Quận 3 Sàigòn
(nay là Điện Biên Phủ, Quận 10 Tp. HCM.), GĐPT Minh Tâm chùa Phước Hòa Sàigòn vào năm 1960.
Đoàn Trưởng (Hiệu Trưởng hay
Giám Đốc) Trường Đào Tạo Huynh Trưởng A Dật Đa thuộc chùa Giác Minh, Vĩnh
Nghiêm, Tp. HCM.
Đội Trưởng Đội Kiền Trắc, Đoàn Huynh Trưởng A Dục thủ đô Sàigòn thuộc chùa Xá Lợi, Hội Phật Học Nam Việt từ năm 1964.
Trong quân đội Quân Lực VNCH
là Trung đội Trưởng Sửa chữa (đóng tại chợ Cà Mau) thuộc Đại Đội 21 sau cải biến
thành Đại Đội Bảo Toàn thuộc Tiểu Đoàn 21 Tiếp Vận đóng tại Sóc Trăng trên đường
đi Bãi Xào, gần Chùa Dơi, nay ngay tại cổng chào đường Lê Hồng Phong đi vào Bãi
Xào (Mỹ Xuyên).
Hôm nay moi móc ký ức để cố nhớ
lại những ngày xa xưa đã trải qua trong đời từ thường dân cho đến lính tráng, từ
tù nhân cho đến cai tù.
Cuộc đời “lên voi, xuống chó”,
tôi đều nếm đủ, đúng là nếm đủ, sau 1975 nhà nhà ăn cao lương “bo bo”, uống thần
dược “Xuyên tâm liên”, trong tù tôi nhớ hình như không ăn bo bo mà được ăn gạo mốc.
Trong tù ngày nay tôi còn liên lạc được với Huỳnh Hữu Ủy ở Cali, với Lê Đình Cần
ở B12, anh cùng tôi học lớp Đệ ngũ D, Trung học Kỹ Thuật Cao Thắng năm 1959, nay
anh định cư ở Haiwaii, lại có nhà ở Hóc Môn nay hình như thuộc một quận của Tp.
HCM.
Còn một anh khác, học ở THKT
Cao Thắng, học sau tôi, nhưng vào Thủ Đức khóa 27 ở chung Trung đội 39 thuộc Đại
Đội 10 Tiểu Đoàn 3, sau đổi thành Trung Đội 7 Đại Đội 2 Tiểu Đoàn 1 là Trần Văn
Nhựt, nay anh định cư tại Vét Virginia, cách Tiểu bang tôi 1 con sông Ohio, nhưng
chúng tôi cách nhau không dưới 100 miles, nên anh và tôi chưa hề gặp nhau trên đất
Mỹ, nhưng thỉnh thoảng về Việt Nam gặp nhau. Thỉnh thoảng chúng tôi liên lạc nhau
qua điện thoại cũng ấm lòng trên đất khách tạm dung nầy.
866413032025
Monday, March 3, 2025
Đồng quê ở Miền Tây
(Bài do ChatGPT viết)
Khi bình minh vừa ló dạng, ánh nắng ban mai nhẹ nhàng chiếu rọi khắp cánh đồng, làm lung linh những giọt sương còn đọng trên lá lúa. Cả không gian như bừng tỉnh, tràn ngập sức sống mới. Cánh đồng lúa trải dài tít tắp, màu xanh mơn mởn của lúa non hòa quyện cùng màu vàng óng ả của lúa chín, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp. Gió nhẹ thổi qua, làm những bông lúa nghiêng mình, tạo thành những con sóng lúa nhấp nhô nối tiếp nhau, như một cuộc thi chạy không bao giờ có người chiến thắng.
Trên bầu trời trong xanh, những đàn cò trắng bay lượn, chao nghiêng rồi đáp xuống cánh đồng, tìm kiếm thức ăn. Tiếng chim hót líu lo, hòa cùng tiếng gió, tiếng lá xào xạc, tạo nên bản hòa ca của đồng quê yên bình. Xa xa, những rặng dừa cao vút, tán lá xòe rộng như những chiếc quạt khổng lồ, tô điểm thêm cho khung cảnh làng quê.
Người nông dân miền Tây bắt đầu một ngày mới với nụ cười trên môi. Họ ra đồng từ sớm, tay cầm liềm, vai vác cuốc, chuẩn bị cho công việc thu hoạch. Tiếng nói cười rộn rã, tiếng máy gặt lúa chạy rì rầm, hòa cùng mùi hương thơm ngát của lúa chín, tạo nên không khí lao động hăng say, đầy nhiệt huyết. Những chiếc nón lá nhấp nhô trên cánh đồng, phản chiếu ánh nắng, tạo nên hình ảnh đẹp mắt, đặc trưng của vùng quê Việt Nam.
Mặt trời lên cao, ánh nắng trở nên chói chang hơn, nhưng không làm giảm đi sự hăng say của người dân. Những bó lúa vàng óng được chất đầy trên những chiếc xe bò, chuẩn bị đưa về nhà phơi phóng. Trẻ em nô đùa trên bờ ruộng, tiếng cười giòn tan vang vọng khắp không gian. Cảnh vật và con người hòa quyện, tạo nên bức tranh đồng quê sống động, tràn đầy sức sống.
Chiều xuống, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả cánh đồng. Mặt trời từ từ khuất sau rặng tre, để lại những tia nắng cuối cùng le lói trên mặt nước. Người dân thu dọn công cụ, trở về nhà sau một ngày lao động vất vả. Khói bếp lan tỏa từ những ngôi nhà nhỏ, hòa cùng mùi thơm của cơm mới, tạo nên hương vị đặc trưng của miền quê. Tiếng ếch nhái kêu râm ran, tiếng dế mèn rỉ rả, như lời ru ngọt ngào đưa mọi người vào giấc ngủ yên bình.
Đồng quê miền Tây không chỉ đẹp bởi cảnh sắc thiên nhiên mà còn bởi tình người ấm áp, sự cần cù, chịu thương chịu khó của người dân nơi đây. Mỗi mùa lúa chín, cánh đồng lại khoác lên mình chiếc áo mới, rực rỡ và tràn đầy sức sống, phản ánh sự phồn thịnh và no ấm của vùng đất trù phú này.
03032025