Khoảng thập
niên 1930 có một tu sĩ hiệu Đức Minh tu trên vùng núi Cấm, người ta truyền tụng rằng ông là một vị hoàng tộc của Tây Sơn,
sau đó ông lưu lạc về miền Trung và biệt vô âm tín từ đó.
Ở miền Tây,
người dân tôn tượng đức Huỳnh Giáo chủ, nhưng có vài nhà lại tôn tượng của ngài
Đức Minh, không rõ do chính họ hay do gia đình lưu truyền lại, dù sao cũng là bức
ảnh không phải của giáo chủ Huỳnh Phú Sổ, chứng tỏ gia đình ấy ở trong vùng Phật
Giáo Hòa Hảo, nhưng họ không thuộc hệ phái PGHH.
Cho đến nay
cũng trên 50. 60 năm rồi. Tôi không biết những gia đình nầy còn tôn ảnh của ngài
Đức Minh nữa hay không ? Có những gia đình tu theo PGHH, nhưng chắc cũng phai
nhạt đi nhiều.
Tôi nhớ thời
xưa hàng đêm tôi theo cô tôi thắp nhang trong nhà rồi ra bàn Thông Thiên vừa lạy
bốn phương vừa đọc kinh thuộc lòng.
Cô tôi mất đã
lâu, chừng 30 năm qua rồi, nay tôi theo Phật Giáo chính quy, năm 1958, tôi quy
y tại chùa Giác Minh với Hòa Thượng Thích Thanh Thạnh, Thượng Thủ Giáo Hội Tăng
Già Bắc Việt Tại Miền Nam. Từ đó tôi theo Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất
từ trong nước trước kia, cũng như ra hải ngoại ngày nay.
Từ năm 1959,
tôi là Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Giác Minh, rồi Liên Đoàn Trưởng GĐPT nầy cũng
như GĐPT Minh Tâm chùa Phước Hòa. Tôi từng là Tổng Thư Ký Ban Hướng Dẫn Gia Đình
Phật Tử GHTGBV Tại MN, sau là GĐPT Miền Vĩnh Nghiêm, trụ sở tại chùa Vĩnh Nghiêm
339 đường Công Lý, nay là Nam Kỳ Khỏi Nghĩa.
Mặc dù tu sĩ
Đức Minh ít người biết, nhưng ngài đã để lại trong tôi sự kính ngưỡng sâu sắc,
vì từ những ngày thơ ấu của tôi cùng là thời 1945, Việt Nam ta trãi qua một thời
kỳ bất ổn, nào là Pháp đô hộ Việt Nam, nào là Việt Minh khởi nghĩa, nào là Hòa
Hảo, nào là Quốc Gia. Cuối cùng miền Bắc thống nhất toàn cõi Việt Nam, nhiều
người không thích chế độ Cộng sản đã vượt biển, vượt biên sang các Quốc Gia Tự
Do để sinh sống.
Thỉnh thoảng
về Việt Nam, tôi có đến núi Cấm, leo lên Vồ Bồ Hong, để xem di tích thân phụ tôi
ngày xưa đã khắc vào vồ đá hai chữ Hán: Đức Minh và một bài thơ, nhưng ngày
nay vật đổi sao đời, nước chảy đá mòn, chữ Đức Minh còn thấy, có thể đọc được,
nhưng bài thơ chừ Hán thì không còn nhận ra nét chữ.
Trên Vồ Bồ
Hong đó ngày nay người ta còn tôn tượng Ngọc Hoàng, hàng ngày du khách đến viếng
khói nhang nghi ngút, hoa quả đủ đầy.
Mọi việc, mọi thứ rồi sẽ đi qua, chính vì
vậy mà người đời luôn tôn tượng, ghi dấu nhừng di tích xưa, co thế hệ mai sau
được biết.
866405112025
