Năm ngoái tôi đến San José, cố tìm thăm anh Trần Tái Xuân chủ nhân quán Bún Bò Huế An Nam, tiếc tôi không được gặp, mặc dù tôi và anh có nói chuyện với nhau vài câu, nhưng anh đang chạy xe trên xa lộ nên không thể nói nhiều hơn. Hẹn sẽ gặp sau, nhưng rồi dịp ấy chẳng gặp nhau.
Cho nên năm nay đến San José, tôi quyết tìm cho gặp được anh, không phải vì tình nghĩa đồng hương Châu đốc, mà anh và tôi còn là bạn học thời tiểu học, tính đến nay đã trên 50 năm chúng tôi chưa gặp lại sau khi chia tay nhau từ Trại Hè toàn quốc Vũng Tàu năm 1956
Vào cuối năm học lớp Nhất, sau kh thi vào Thủ Khoa Nghĩa rồi, tôi được phần thưởng đi dự Trại Hè ở Vũng Tàu trong 3 tuần lễ, nhiều học sinh Nam Nữ Trung Học và Tiểu Học ở Châu Đốc dự Trại Hè này, một số học sinh được miễn phí, một số tham dự phải đóng trại phí 800 đồng cho ăn ở và di chuyển, tôi nhơ; Xuân và anh của Xuân cùng dự Trại Hè này.
Năm nay, tôi cũng đến quán Bún Bò Huế An Nam để mong được gặp lại anh Xuân, tôi tin rằng gặp nhau cả anh và tôi sẽ không ai nhận ra ai, bởi vì khi cùng học chung anh chừng 12, tôi 15 tuổi, trên 50 năm vật đổi sao dời, biết nhau từ tuổi trẻ đầu xanh, nay cả hai đều đã lên lão. Tôi không gặp anh ở quán ăn của anh, lại phải điện thoại hẹn gặp anh vào ngày hôm sau. Nhờ vậy hôm sau chúng tôi mới được gặp nhau.
Như đã hẹn trước. vì tôi phải tham dự một bửa tiệc họp mặt với một người bạn ở Úc sang, nên hơn 7 giờ chiều tôi mới đến gặp anh Trần Tái Xuân tại quán ăn của anh. Gặp anh, tôi hoàn toàn không nhận ra anh, không thể nào liên tưởng anh Xuân ngày trước với anh Xuân đang ở trước mặt tôi. Mặc dù anh đang dung bửa cơm chiều với người bạn, nhưng anh cũng dành để tiếp tôi.
Biết là anh không biết tôi, nên tôi phải nhắc cho anh nhớ tới lớp học của Thầy Châu Văn Tính và những người bạn học cũ như Châu Minh Quyền, Huỳnh Bảo Toàn, Lê Văn Khá, Hồ Văn Tri, Hồ Văn Phú …và những ngày ở Trại Hè Vũng Tàu năm 1956 với Thầy Trần Văn Ngà, với bạn cùng dự Trại như Lưu Nhơn Nghĩa, Nam, Vân …nhờ gợi nhớ đó, tuổi thơ của chúng tôi cùng sống dậy ở mỗi buổi sáng chào cờ, những buổi tập thể dục ngoài sân trường.
Anh ân cần dặn tôi:
- Lần sau qua chơi, tới phi trường gọi cho biết, tôi ra đón về nhà tôi ở cho vui.
Thấy đã nói chuyện với anh hơi lâu, anh còn dung cơm với một người bạn hay người nhà, tôi với anh chụp một tấm ảnh kỷ niệm rôi chia tay, không quên hẹn sẽ gặp lại.
Anh Trần Tái Xuân và chúng tôi tại hiệu ăn Bún Bò Huế An Nam
Hai hôm sau tôi bay về Nam Cali, nhó tới hôm Tết họa sĩ Bảy gọi điện thoại chúc Tết, tôi phải nhờ người bạn đưa đến thăm anh, lần này cũng như năm ngoái, lần nào anh chỉ đường rồi cuối cùng chúng tôi cũng phải gọi điện hỏi thêm, anh còn ra đứng ngoài đường để đón.
Hôm tôi đến thăm, họa sĩ Bảy lại có hẹn với mấy người bạn đưa anh đi xem triển lãm, anh bạn đưa tôi đi lại có ít thì giờ mà muốn đưa đi thăm nhiều ngưòi, cho nên họa sĩ Bảy muốn mời tôi đi ăn sáng, do cả hai không có đủ thì giờ đành hẹn dịp khác. Anh lấy tặng cho tôi tập sách californiacontemporaryartcollection eighthannual, trong tập sách này có giới thiệu sơ lược về tiểu sử và thành tích của anh, cũng như có ảnh bức tranh của anh được chọn trưng bày một năm rưỡi ở Thượng Viện Tiểu Bang California.
Anh chị họa sĩ Bảy
Những ngày tôi tới Nam Cali, ở chơi nơi nhà của em giáo sư Huỳnh Hũu Chí, cùng thời gian này, co] em vợ của Huỳnh Hữu Chí là Trần Văn Phát ở Việt Nam đi du lịch sang Mỹ thăm con trai, một hôm rũ nhau cùng nhau đi ăn tối, nhờ vậy tôi lại được gặp thăm hỏi, trò chuyện với gia đình của Phát. Năm 1960, Ban Quản Trị Tỉnh Hội Phật Học Châu Đốc nhờ tôi thành lập tại chùa Viên Quang một đơn vị Gia Đình Phật Tử Chánh Hạnh, Phát và em là Đạt có đi sinh hoạt, nhò đó tôi biết cả hai anh em. Nói về Phát thì ít người biết nhưng nhắc tới ông thân của Phát là chủ rạp chiếu bóng Tân Việt chắc nhiều đồng hương dễ nhớ hơn.
Năm nay, ở Cali may mắn tới thăm được anh chị họa sĩ Bảy, anh Trần Tái Xuân, gặp gia đình Trần Văn Phát, nhớ tới hai tuần trước đó, vào dịp lễ Độc lập đi dự đám cưới ở Virginia, đã định dành thời giờ đi thăm gia đình Lê Quang Nhẫn và nếu thuận tiện thăm Tài, Duy …nhưng tối 3-7-2010 gọi điện thoại mấy lần theo số của Nhẫn cho, chẳng có ai bắt máy, tự an ủi chắc nghỉ lễ đi chơi vắng nhà, hẹn thăm nhau dịp khác vậy.
HAT 25-7-2010
No comments:
Post a Comment