Pages

Wednesday, November 6, 2013

Lương Tâm của kẻ nắm sinh mệnh và cầm cân nảy mực



Tôi rời khỏi phi trường Tân Sơn Nhất trong tâm trạng không được vui, vì công an cửa khẩu đã cầm giữ tôi mất nửa giờ, do nghi ngờ vấn đề có tánh cách chánh trị, nhưng tôi không có liên can.

Trên đường về, người nhà cho biết Việt Nam đang xôn xao vì một ông Bác sĩ thẩm mỹ viện tư, sau khi làm thẩm mỹ, nạn nhân chết và ông ta đã vứt xác xuống sông để phi tang, sau đó báo chí đăng tin người ta đang tìm xác nạn nhân, đăng ảnh bác sĩ hung thủ được công an đưa tới hiện trường đã thực hiện vụ án.


Hung thủ được đưa đi, bên cạnh là hai nhân viên công lực, ông ta vẫn giữ được nét mặt thản nhiên, cũng có thể nói là rất vô tư. Tôi đọc báo được biết đến ba, bốn ngày sau vẫn chưa tìm ra xác nạn nhân, hung thủ đã bị câu lưu và tìm thấy một bài trên trang mạng xã hội www.x-cafevn.org. Có tựa bài: Tình trạng lương y như phù thủy, bệnh viện như lò sát sanh ở xứ thiên đường. Trong đó có bài liên quan đến vụ án:

Bác sĩ thẩm mỹ thú tội vứt xác nữ bệnh nhân

Sau khi hút mỡ bụng, phát hiện bệnh nhân tử vong, bác sĩ ngoại khoa Nguyễn Mạnh Tường, chủ thẩm mỹ viện Cát Tường đã cùng một nhân viên bảo vệ khiêng xác nạn nhân ra ôtô chở tới sông Hồng phi tang.

Nghi án thẩm mỹ viện vứt xác khách phi tang

Chiều nay, Đại tá Dương Văn Giáp (Trưởng phòng cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội Công an Hà Nội) cho biết cơ quan điều tra đã bắt khẩn cấp Nguyễn Mạnh Tường, 40 tuổi và nhân viên bảo vệ Đào Quang Khánh để điều tra hành vi giết người. 10 nhân viên của Cát Tường bị triệu tập để làm rõ mức độ liên quan.

Nghi can Tường khai là bác sĩ Khoa ngoại Bệnh viện Bạch Mai. 6 tháng trước, ông khai trương Thẩm mỹ viện Cát Tường tại số 45 đường Giải Phóng, gần đối diện bệnh viện, trong khi chưa được Sở Y tế cấp phép.

Theo lời khai, giữa tháng 10, chị Lê Thị Thanh Huyền đến Cát Tường đặt cọc 50 triệu đồng để phẫu thuật hút mỡ bụng và nâng ngực. 10h ngày 19/10, ông Tường trực tiếp gây mê, hút 11 ống mỡ ở vùng bụng của chị Huyền. Sau đó, ông Tường bơm số mỡ này vào vùng ngực của chị.

Cuộc phẫu thuật kéo dài đến 16h thì kết thúc. 30 phút sau, chị Huyền sùi bọt mép, chóng mặt và được ông Tường tiêm, cấp cứu. Ông Tường rời Cát Tường không lâu thì nhân viên thông báo chị Huyền tím tái, sùi bọt mép. Ông Tường quay lại truyền dịch, chống sốc nhưng phát hiện chị Huyền đã chết.

Để ỉm chuyện này, ông Tường lập tức cho một số nhân viên đi về, chỉ đạo mang sổ sách, thiết bị đi tẩu tán. Trực tiếp ông Tường cùng nhân viên bảo vệ Đào Quang Khánh mang xác chị Huyền ra ôtô. Ông Tường lái xe đi trước, Khánh đi xe máy của chị Huyền bám theo sau.

Đến khu vực đường Cổ Linh, phường Thạch Bàn, quận Long Biên, Khánh để xe máy ở bên đường, lên xe của ông Tường. Sau khi chạy lòng vòng, đến khoảng 23h cùng ngày, giữa cầu Thanh Trì, hai người bê xác nạn nhân vứt xuống sông.

Đêm hôm đó, một thanh niên phát hiện xe Lead của chị Huyền, kiểm tra trong túi xách phát hiện hai chiếc điện thoại, chứng minh thư. Thấy trong điện thoại có nhiều cuộc gọi nhỡ, anh này gọi lại và thông báo về chiếc xe. Người nhận tin là anh Nguyễn Hữu Huy (40 tuổi, chồng chị Huyền).

Trình báo cảnh sát, anh cho biết vợ ra khỏi nhà lúc 8h45 ngày 19/10. Sau đó, gia đình có tổ chức đi nhiều nơi tìm kiếm nhưng không thấy. Phát hiện tờ biên nhận của Cát Tường tại nhà, anh báo cảnh sát và hướng điều tra tập trung theo hướng này.

Hiện, theo lời khai của ông Tường, Công an Hà Nội đang cùng Công an các tỉnh Hưng Yên, Hải Phòng tìm kiếm xác nạn nhân dọc trên sông.

Theo một nguồn tin từ Bệnh viện Bạch Mai, bác sĩ Tường thuộc biên chế khoa Ngoại, là bác sĩ phẫu thuật ngoại khoa, được đánh giá "nhân thân tốt". Trả lời câu hỏi của phóng viên VnExpress về phòng khám tư của bác sĩ Tường, một cán bộ của bệnh viện Bạch Mai cho hay, không quản lý bác sĩ làm việc tại các cơ sở y tế tư nhân sau giờ hành chính.

Việt Dũng

Rồi trong những ngày gần đây, báo chí đăng tin Nguyễn Thanh Chấn bị oan sai ngồi tù 10 năm rất đáng thương tâm cho tình cảnh của nạn nhân có mẹ già 78 tuổi vợ và các con.

Chấn động vụ án ông Nguyễn Thanh Chấn gánh án oan chung thân về tội giết người

Ngày 4/11/2013, Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao Nguyễn Hòa Bình đã ký Quyết định số 01/QĐKNTT-VKSTC kháng nghị tái thẩm bản án đối với Nguyễn Thanh Chấn (bị kết án tù chung thân về tội danh giết người); cùng ngày, Phó Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao Lê Hữu Thể đã ký Quyết định số 04/QĐTĐC-THA tạm đình chỉ thi hành án đối với phạm nhân Nguyễn Thanh Chấn.


Theo thông tin từ Viện kiểm sát nhân dân tối cao: Cách đây hơn mười năm, ngày 15/8/2003, tại thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang, đã xảy ra vụ án giết người, nạn nhân là chị Nguyễn Thị Hoan.

Theo kết quả khám nghiệm hiện trường, khám nghiệm tử thi, nạn nhân bị nhiều vết thương ở đầu, mặt, bụng làm đứt động mạch, chảy máu và mất máu cấp dẫn đến tử vong.


Ông Nguyễn Thanh Chấn tại phiên tòa mà ông bị tuyên phạt án chung thân. Ảnh: Nguyễn Quyết - Báo Người Lao động

Ngày 17/8/2003, Cơ quan cảnh sát điều tra Công an tỉnh Bắc Giang đã ra quyết định khởi tố vụ án giết người theo Điều 93 Bộ luật Hình sự để tiến hành điều tra.

Từ một số thông tin ban đầu, ngày 30/8/2003, Cơ quan điều tra đã mời ông Nguyễn Thanh Chấn (trú tại thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang) đến trụ sở để làm việc và lấy lời khai. Căn cứ tài liệu điều tra ban đầu, ngày 28/9/2003, Cơ quan điều tra đã ra lệnh tạm giữ đối với ông Nguyễn Thanh Chấn; tiếp đó, ngày 29/9/2003, đã ra Quyết định khởi tố bị can và ra lệnh tạm giam đối với Nguyễn Thanh Chấn về tội danh giết người theo Điều 93 Bộ luật Hình sự.

Ngày 3/12/2003, Cơ quan điều tra đã ra bản Kết luận điều tra vụ án và chuyển hồ sơ đề nghị Viện kiểm sát truy tố bị can Nguyễn Thanh Chấn về tội giết người.

Ngày 10/2/2004, Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Bắc Giang ra bản Cáo trạng - quyết định truy tố bị can Nguyễn Thanh Chấn về tội giết người theo quy định tại điểm n, khoản 1 Điều 93 Bộ luật Hình sự.

Đến ngày 26/3/2004, Tòa án nhân dân tỉnh Bắc Giang đã mở phiên tòa sơ thẩm xét xử bị cáo Nguyễn Thanh Chấn và đã ra bản án tuyên bị cáo phạm tội giết người với mức án chung thân; bị cáo Chấn kêu oan và làm đơn kháng cáo.

Ngày 26 và 27/7/2004, Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội xét xử phúc thẩm vụ án, tuyên y án sơ thẩm. Trong quá trình điều tra bị cáo có khai nhận hành vi giết người, nhưng tại các phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, bị cáo không nhận tội. Bản án phúc thẩm có hiệu lực pháp luật; phạm nhân Nguyễn Thanh Chấn đã và đang chấp hành hình phạt tù chung thân.


Ông Nguyễn Thanh Chấn cùng người thân rơi nước mắt trong ngày đoàn tụ sau 10 năm tù oan tức. Ảnh: Nguyễn Quyết - Báo Người Lao động

Trong quá trình ở trại giam, phạm nhân Nguyễn Thanh Chấn đã có một số lần kêu oan, Ban giám thị trại giam đã gửi đến các cơ quan liên quan, trong đó có Viện kiểm sát nhân dân tối cao và Tòa án nhân dân tối cao xem xét. Bà Nguyễn Thị Chiến là vợ của phạm nhân Nguyễn Thanh Chấn cũng có đơn kêu oan cho chồng. Nội dung đơn cho rằng, thủ phạm gây ra vụ án giết người vào đêm 15/8/2003, là Lý Nguyễn Chung (cùng trú tại thôn Me, xã Nghĩa Trung, huyện Việt Yên, tỉnh Bắc Giang) chứ không phải là ông Nguyễn Thanh Chấn.

Từ đó, Cơ quan điều tra Viện kiểm sát nhân dân tối cao đã phối hợp chặt chẽ với các cơ quan chức năng của Bộ Công an, Tòa án nhân dân tối cao khẩn trương triển khai các biện pháp điều tra, xác minh kết hợp với kiên trì vận động đối tượng ra tự thú. Ngày 25/10/2013, đối tượng Lý Nguyễn Chung đã ra đầu thú và khai nhận đã thực hiện hành vi giết chị Nguyễn Thị Hoan vào tối 15/8/2003 để cướp tài sản.

Theo quy định của pháp luật, sau khi có quyết định kháng nghị tái thẩm của Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao, Tòa án nhân dân tối cao sẽ xét lại bản án đã có hiệu lực pháp luật theo trình tự tái thẩm do xuất hiện tình tiết mới làm thay đổi bản chất của vụ án và đó sẽ là căn cứ để mở ra trình tự thủ tục tố tụng tiếp theo đối với vụ án.

Chánh án Tòa án nhân dân tối cao đã quyết định đưa vụ án ra Hội đồng thẩm phán Tòa án nhân dân tối cao để xét xử tái thẩm, tại phiên tòa xét xử ngày 6/11/2013.

Có chứng cứ ngoại phạm

Theo hồ sơ vụ án, khoảng 22 giờ ngày 15-8-2003, chị Nguyễn Thị H. (trú tại thôn Me) bị giết chết. Ngay sau khi xảy ra vụ việc, cơ quan điều tra vào cuộc, 42 ngày sau có kết luận ông Nguyễn Thanh Chấn là nghi can. Theo kết quả điều tra, nạn  nhân bị giết vào thời điểm từ 19g05-19g25. Các cơ quan tố tụng cho rằng vào thời điểm này, ông Chấn vào nhà nạn nhân với mục đích cưỡng dâm nhưng không được, sau đó giết chết nạn nhân. Vụ án xảy ra ngày 15-8-2003 nhưng đến ngày 30-8-2003 ông Chấn mới bị gọi lên làm việc. Trong nhiều lần làm việc ông Chấn khẳng định mình không liên quan đến vụ án. Tới ngày 28-9-2003, ông Chấn có bản tự thú thừa nhận hành vi cưỡng dâm và giết người của mình. Tuy nhiên tại hai phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, ông Chấn luôn cho mình bị ép cung.

Tại các phiên tòa xét xử vụ án, ông Chấn khai vào thời điểm xảy ra vụ án, ông có đi lấy nước cho vợ. Tòa cho rằng sau khi lấy nước thì chậm nhất vào khoảng 19g15 ông Chấn phải có mặt tại nhà, do ông Chấn không chứng minh được chính xác thời gian của mình có mặt ở nhà nên tòa quy kết thời điểm này chính là thời điểm ông Chấn giết chết nạn nhân. Do đó, phiên tòa sơ thẩm của TAND tỉnh Bắc Giang và phiên phúc thẩm của TAND tối cao đều tuyên phạt ông Chấn mức án tù chung thân.

Trong khi đó, những nhân chứng và tài liệu do phía ông Chấn và người nhà đưa ra để chứng minh ông Chấn vô tội lại không được xem xét. Cụ thể bà Phạm Thị Nhâm (trú tại thôn Me) có giấy xác nhận “19g20 tối hôm đó tôi ra quán tôi ra quán nhà anh Chấn để mua kẹo thì gặp anh Thục vào gọi điện và chính anh Chấn là người bấm máy cho anh Thục gọi, lúc đó có ông Quyền mua mắm cũng biết”. Bảng kê điện tử tự động thanh toán tiền điện thoại của nhà ông Chấn cũng thể hiện cuộc gọi đi số 566075 của anh Thục ngày 15-8 gọi từ 19g19ph51gy đến 19g20ph31gy. Điều này chứng tỏ ông Chấn có mặt tại nhà vào thời điểm xảy ra vụ án.

Tháng 10-2013, vụ án xuất hiện tình tiết mới, nghi phạm gây án ra đầu thụ Nghi phạm này là người cùng thôn Me với ông Chấn. Tại cơ quan điều tra, nghi phạm khai nhận hành vi phạm tội của mình. Cơ quan điều tra, Viện KSND tối cao cũng xác định những lời khai của nghi phạm này khớp với nội dung vụ án. Theo đó, tối 15-8-2003, nghi phạm Lý Nguyên Chung có đến nhà nạn nhân mua hàng. Nghi phạm thấy chị H. có tiền nên nảy lòng tham, dung vũ lực cướp tài sản nạn nhân. Do bị chống cự nên Chung cầm do đâm chết nạn nhân rồi bỏ trốn vào một tỉnh tại tây nguyên sinh sống cho đến khi ra đầu thú. Đây là cơ sở để Viện KSND tối cao kháng nghị hai bản án đối với ông Chấn.

Ông Chấn có mẹ già là bà Phạm Thị Vì (vợ liệt sĩ), năm nay đã 78 tuổi. Vợ là Nguyễn Thị Chiến từ khi chồng bị án, chị gửi đơn khiếu nại nhiều nơi để minh oan cho chồng, bốn con của anh Chấn phải bỏ học, trong đó có người con gái Nguyễn Thị Quyên phải đi lao động nước ngoài để lấy tiền chăm lo cho gia đình.

Luật sư Nguyễn Đức Biền cho biết:

"Được chỉ định bào chữa cho ông Nguyễn Thanh Chấn từ phiên tòa sơ thẩm, sau khi đọc hồ sơ và tham gia thẩm vấn phiên tòa, tôi thấy chứng cứ buộc tội ông Chấn quá lỏng lẻo, không thuyết phục.

Tôi nhớ rõ vụ án thế này: cáo trạng thể hiện hôm ấy ông Nguyễn Thanh Chấn đi múc nước, trên đường về thì nảy sinh ý định sàm sỡ chị H., nhưng chị không đồng ý. Lúc đó ông Chấn nảy sinh ý định giết chị H., ông Chấn về nhà và mang chuôi dao đi vứt. Đọc hồ sơ tôi thấy có mấy chứng cứ buộc tội ông Chấn đều lỏng lẻo. Tại phiên tòa, tôi đã bày tỏ quan điểm với từng chứng cứ, thứ nhất là chứng cứ về thời gian. Thời gian ông Chấn đi múc nước là áng chừng, không chính xác và không thuyết phục. Chứng cứ thứ hai cơ quan điều tra buộc bị cáo mô tả đồ vật trong nhà bị hại thì bị cáo làm rất thành thục, tôi đã nêu rõ vì nhà bị cáo và bị hại rất gần nhau, ngày nào cũng sang nhà nhau chơi thì mô tả đồ vật trong nhà không có gì khó. Chứng cứ thứ ba là vết bàn chân để lại hiện trường vừa với chân ông Chấn cng không thuyết phục. Quan trọng nhất ông Chấn có chứng cứ ngoại phạm là khi vụ án xảy ra, ông Chấn đang gọi điện thoại, bưu điện có in danh sách cuộc gọi này. Lúc tranh tụng với viện kiểm sát, tôi bày tỏ quan điểm lời khai của bị cáo phải phù hợp với chứng cứ và phải có viện dẫn cụ thể nhưng viện kiểm sát phản bác và giữ nguyên quan điểm truy tố bị cáo tội giết người".

Chủ tịch nước yêu cầu khẩn trương minh oan, đền bù

Ngày 4-11, văn phòng chủ tịch nước đã có văn bản gửi bộ trưởng Bộ Công an, viện trưởng Viện KSND tối cao, chánh án TAND tối cao thông báo ý kiến của Chủ tịch nước về vụ án này. Theo thông báo, Chủ tịch nước có ý kiến yêu cầu bộ trưởng Bộ Công an, Viện trưởng viện KSND tối cao, chánh án TAND tối cao chỉ đạo giải quyết đúng theo qui định của pháp luật, khẩn trương minh oan, đền bù, khôi phục đầy đủ quyền lợi hợp pháp của những người bị oan, điều tra, làm rõ, xử lý nghiêm minh người phạm tội và những sai phạm của các tập thể, cá nhân thuộc các cơ quan tiến hành tố tụng đã điều tra, truy tố, xét xử oan đối với ông Nguyễn Thanh Chấn và báo cáo Chủ tịch nước kết quả giải quyết.

“Trách nhiệm là của Quốc hội, của tòa án tối cao …”

Ngày 4-11, trao đổi với Tuổi Trẻ, ông Nguyễn Minh Năng (chủ tọa phiên xét xử sơ thẩm đối với ông Nguyễn Thanh Chấn năm2004) nói: “Tôi quên phiên xử đó rồi. Có gì nhà báo cứ xem bản án. Giờ tôi không trả lời gì được đâu. Hồi xưa xét xử thì dựa vào chứng cứ, tài liệu vụ án, chứ giờ vụ án đã lâu không nhớ nổi. Giờ bị cáo bị oan sai thì trách nhiệm là do Quốc hội chứ biết sao được, tốt nhất là nhà báo đừng hỏi nữa”. Theo ông Thân Quốc Hùng (chánh ăn phòng TAND tỉnh Bắc Giang), ông Năm bị tai nạn giao thông năm 2010, bị ảnh hưởng đến não và giờ đang chữa bệnh.

Còn ông Trần Văn Duyên (69 tuổi, nguyên thẩm phán TAND tỉnh Bắc Giang, thẩm phán phiên xét xử sơ thẩm năm năm 2004, đã nghỉ hưu từ năm 2006) nói: “Đã có sự phân cấp rồi, chúng tôi xử sơ thẩm mà cấp phúc thẩm y án thì chứng tỏ có đủ căn cứ kết tội bị cáo về tội giết người. Cấp phúc thẩm tuyên y án thì có nghĩa chúng tôi xử đúng rồi và chúng tôi cũng không có trách nhiệm gì, giờ vụ án có sai thì trách nhiệm thuộc về cấp phúc thẩm của tòa tối cao”.

Chúng ta đã biết vụ án được sáng tỏ nhờ kẻ gây án mạng Lý Nguyên Chung ra đầu thú, đưa ra ánh sáng vụ án oan sai. Bà Lê Thị Nga phó chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp của Quốc hội cho rằng từ năm 2003 đến 2013, gia đình nạn nhân Nguyễn Thanh Chấn đã kêu oan liên tục mà không được xem xét thấu đáo qua thủ tục phúc thẩm và giám đốc thẩm.

Văn phòng chủ tịch nước gửi văn thư đến Bộ trưởng Bộ Công an, Viện trưỏng Viện KSND, Chánh án TAND tối cao để yêu cầu xét xử minh oan cho người vô tội, điều tra xử lý những người có trách nhiệm gây ra oan sai cho nạn nhân.

Chúng ta thấy vụ án oan sai đã rõ, nhưng chủ tọa cũng như thẩm phán phiên tòa đều vô tư, phủi tay lại gán trách nhiệm cho Quốc hội, TAND tối cao. Lương tâm của người cầm cân nảy mực ở đâu ? Đã bị đánh rơi lúc nào, chỗ nào ? Trong khi ngoài xã hội người ta đang đốt đuốc, gào thét giữa bãi sa mạc không người để tìm công lý, đánh động lương tâm đã ngủ yên, vắng mặt từ lâu của những người có chức quyền. Những câu chuyện, tin tức trên báo hàng ngày, làm cho tôi liên tưởng đến những vụ án mà Tuần Lý Huỳnh Khắc Dụng một thẩm phán chế độ cũ viết trong tập truyện Hé Lòng.

Tôi cũng nhớ tới một truyện hình như đăng trong tạp chí Kiến thức Ngày Nay trước năm 1975, đại loại truyện ấy như sau:

Ở Pháp có xảy ra một vụ án mạng cha giết con, người cha nhận tội, bị tòa kết án tử hình.

Đến gần hai mươi năm sau, một đứa con gái khác của người bị án tử hình, ra trước tòa án địa phương tự thú rằng, khi còn nhỏ vì thấy cha thương yêu đứa em gái, con của người vợ kế của cha mình, cô ta ganh tị nên giết em, sau khi đã giết em rồi đem dấu xác sau nhà, khi bị nhà chức trách phát hiện, người cha có nhìn thấy vết máu trong tay áo con gái mình, nhưng người cha đã nhận tội để thay thế cho con.

Tòa có đủ chứng cớ rõ ràng, người con gái lớn giết chết em khác mẹ của mình vì ganh tị, tòa trước kia đã kết án sai, giết chết oan một người dân vô tội. Ông chánh án quyết định phục hồi danh dự cho người chết bằng cách, ông cầm một lá cờ trắng đi đầu, theo sau là những viên chức của tòa, cùng đi đến mộ người thụ án tử hình kia, cắm xuống đó lá cờ trắng, tượng trưng cho sự trong sạch của người chết, tưởng nó cũng tượng trưng cho sự bất lực của công lý, vì không thể nào đền bồi được sinh mạng của một người bị oan sai, để cứu mạng cho con gái của mình.

Sg 6-11-2013

No comments:

Post a Comment