Pages

Sunday, September 3, 2017

Về một người đồng môn



Lần đầu tiên tôi gặp người đồng môn nầy vào khoảng năm 1985 tại văn phòng của tôi ở Sàigòn, cho tới nay tôi không còn nhớ rõ chi tiết, nhưng biết chắc lần gặp mặt đó, Hải nhờ tôi giúp cho con hay cháu anh ta được vào học trong trường kỹ thuật, ngôi trường đó tôi đã làm Hiệu trưởng trước năm 1975, và tôi cũng vừa mới rời khỏi chức vụ Hiệu phó chừng 1 năm trước đó. Nay tôi không nhớ là tôi có giúp được chi cho Hải không.

Tưởng cũng cần nói thêm, Hải có người anh là Thanh nhập học trường Kỹ Thuật Cao Thắng cùng năm với tôi, tới gìai đoạn chiến tranh, đất nước cần những người lính chiến để bảo vệ Tự do, Dân chủ, Thanh đã theo tiếng gọi của non sông gia nhập không quân, là phi công anh ta đã đền ơn nước.

Ngày Hải gặp tôi, anh cho biết anh là em của Thanh, đó là lần gặp duy nhất, vì từ ngày ấy đến nay tôi chưa hề gặp lại Hải, nhưng có nhiều người nói với tôi về Hải. Có một anh ở New York, giới thiệu là dồng môn, biết Hải và tôi có liên lạc với nhau, anh thông báo cho tôi biết, Hải bị bệnh tâm thần, chơi với anh ta nên cẩn thận.

Một lần tôi về Saìgòn, quanh chiếc bàn tròn họp mặt, trong câu chuyện nhắc tới bạn bè, đã có đề cập đến Hải. Có một lần Hải về Sàigòn tham dự một buổi lễ của Trường, Hiệu Trưởng chưa đọc diễn văn khai mạc, Hải đã cướp micro để nói về mình và vài vấn đề khác không liên quan chi đến cuộc lễ đó, họ đi đến kết luận Hải “mad”.

Với tôi, Hải thỉnh thoảng gửi tới hình phụ nữ ăn mặc “hơi bị thiếu vải”, từ đó tôi đã ngăn không nhận email của Hải. Gần đây anh ta gửi cho tôi một điện thư xin tôi vui lòng nhận điện thư do anh ta gửi tới, tôi nghĩ thôi thì cứ nhận cho anh ta vui.

Tuy nhiên, tôi không thể ngờ anh ta đã gửi cho tôi đọc một số bài, có bài viết hoặc tranh ảnh vui cười, nhưng cũng có bài thâm thúy về cuộc đời. Có thể vì bệnh nên anh ta không thể đi làm, do đó có nhiều thì giờ lên mạng, đọc được bài hay gửi ra cho bạn bè cùng đọc.

Đây là một bài anh ta gửi cho nhiều người quen trong đó có tôi, mời bạn đọc:

NHỮNG CÂU NÓI HAY, LẠ













 

















 
Và một bài khác mới đây nhất :

TÌNH GIÀ...


Mất gì thì mất bà ơi
Xin trời đừng để còn tôi, mất bà
Hai ta tuy tuổi đã già
Nhưng tôi vẫn muốn còn bà, còn tôi

Mất gì thì mất bà ơi 
Xin trời đừng để còn tôi, mất bà
Nếu trời bắt phải đi xa
Tôi xin đi trước, còn bà đi sau
Mong bà đừng ốm đừng đau
Để tôi còn bát cơm rau sớm chiều
Sống cho nhau nghĩa là yêu
Tuổi cao ta lại càng nhiều tình thương 
Hai ta đi khắp nẻo đường
Đói no sướng khổ gió sương đã từng
Được như nay đã là mừng
Nỗi mong lớn nhất là đừng đi...xa
Tuổi cao tôi vẫn có bà
Như liều thuốc bổ dưỡng già đời tôi
Đời còn đẹp lắm bà ơi
Xin trời cứ để còn tôi, còn bà 

Xin Trời giữ trọn đôi ta
Để cùng vui hưởng tuổi già bên nhau.

Tôi tưởng anh ta đã tĩnh lắm rồi, nhưng lại nhận được một điện thư, tuy là chuyện vui cười, nhưng hình như Hải vẫn còn dính mắc, mời bạn xem luôn cho biết:

CỐ LÊN CON ƠI !


Đổi ca một lát bố ơi
Thời gian giao ước hết rồi đấy nha!
Lúc đầu bố hứa rồi mà:
Mỗi "thằng" một hiệp xem bà kia "nuy"
Trời ơi! Mày nói nhỏ đi
Nó mà nghe thấy thì nguy bỏ bà.
Cố lên tí nữa con à
Đoạn hay đang đến- úi chà- rõ phê...
Nhưng mà bố nặng quá đê
Nãy giờ con trụ đến tê cả người.
Cơ mà bố cũng nực cười
Ở nhà mẹ tắm sao thời không xem?
Mẹ mày là thứ... nát bem
Còn đây hàng chuẩn, nguyên tem con à
Mẹ mày vừa lép, vừa già
Nó thì căng đét, lại là còn tơ..
Thôi đi! Bố xạo lắm cơ
Tối qua con đã giả vờ ngủ say
Con nghe bố nói như này:
Em là số một- mình "cày" tiếp nha...
Thằng này lắm chuyện quá ha
Đàn ông nịnh vợ ấy là đương nhiên
Xấu cũng khen đẹp như tiên
Kẻo không nó cáu là phiền hiểu chưa?
Hình như trời đã đổ mưa
Con nhìn thấy nước nó vừa rơi xong
Trời ơi! Bố...xả phải không
Nước gì nóng với khai nồng vậy ta?
Ừ ừ ! Bố đấy con à
Tại vì hấp dẫn quá mà con ơi!
Cố lên một chút nữa thôi
Bố cho năm chục tối ngồi chơi game!
Cố lên con nhé!

8664030917



No comments:

Post a Comment