Năm con tròn một Giáp
Má bỏ chốn trần gian
Bỏ cả đàn con lại
Con mồ côi từ đó
Má bỏ chốn trần gian
Bỏ cả đàn con lại
Con mồ côi từ đó
Con nhớ má nhọc nhằn
Khi làm rẩy, làm ruộng
Lúc gánh nước tưới hành
Lúc gặt lúa, hái đậu
Khi làm rẩy, làm ruộng
Lúc gánh nước tưới hành
Lúc gặt lúa, hái đậu
Năm nào má với con
Bơi xuồng về quê ngoại
Lúc trở lại nhà mình
Cồn Bà Hòa con nhớ
Thuộc đất Mặc-Cần-Dưng
Má bảo gọi Ông Nược đua
Con gọi to: “- Đua Ông Nược!”
Ông Nược đâu chẳng thấy
Chỉ vòi nước phun lên
Cao đến hai, ba thước
Bơi xuồng về quê ngoại
Lúc trở lại nhà mình
Cồn Bà Hòa con nhớ
Thuộc đất Mặc-Cần-Dưng
Má bảo gọi Ông Nược đua
Con gọi to: “- Đua Ông Nược!”
Ông Nược đâu chẳng thấy
Chỉ vòi nước phun lên
Cao đến hai, ba thước
Con biết mấy người khách
Họ là nhân tình cha
Má tiếp đãi ân cần
Xa má làm gà, làm vịt
Gần má mời trầu, trà, nước
Họ là nhân tình cha
Má tiếp đãi ân cần
Xa má làm gà, làm vịt
Gần má mời trầu, trà, nước
Đêm đêm má đi xóm
Con nằm chờ một mình
Nghe tiếng guốc ngoài lộ
Con đã tưởng má về
Nhưng mà
Tiếng guốc không vào nhà
Vô tình guốc đi qua
Con khóc vì hờn má
Sao chẳng về với con
Con ngủ vì mõi mòn
Đêm đêm nằm chờ má
Con nằm chờ một mình
Nghe tiếng guốc ngoài lộ
Con đã tưởng má về
Nhưng mà
Tiếng guốc không vào nhà
Vô tình guốc đi qua
Con khóc vì hờn má
Sao chẳng về với con
Con ngủ vì mõi mòn
Đêm đêm nằm chờ má
Lớn lên con mới hiểu
Má lo chuyện bao đồng
Thấy người ta nghèo khó
Má giúp dùm muợn nợ
Má chết rồi không ai trả
Má hiểu, nhưng với lòng từ
Má lo chuyện bao đồng
Thấy người ta nghèo khó
Má giúp dùm muợn nợ
Má chết rồi không ai trả
Má hiểu, nhưng với lòng từ
“Dù xây chín đợt phù đồ
Sao bằng làm phước cứu cho mạng người”
Má bỏ qua thị phi
“Trên đời có bốn thứ ngu
Làm mai, mượn nợ, gác cu, cầm chầu”
Sao bằng làm phước cứu cho mạng người”
Má bỏ qua thị phi
“Trên đời có bốn thứ ngu
Làm mai, mượn nợ, gác cu, cầm chầu”
Một lần má cầm roi
Chỉ con má nói to:
“- Vô đây má dạy bảo !”
Con chạy trốn bị đòn
Thỉnh thoảng con nhớ lại
Tự hỏi, tự trách mình:
“- Sao lại quá ngu dại!
Con là con bất hiếu
Nay muốn nằm chịu đòn
Má đâu còn để dạy con!”
Chỉ con má nói to:
“- Vô đây má dạy bảo !”
Con chạy trốn bị đòn
Thỉnh thoảng con nhớ lại
Tự hỏi, tự trách mình:
“- Sao lại quá ngu dại!
Con là con bất hiếu
Nay muốn nằm chịu đòn
Má đâu còn để dạy con!”
Con nhớ má
Tuổi thất thập đã qua
Sắp đến ngày gặp lại
Cầu con được gặp má
Cho thỏa dạ nhớ mong.
Tuổi thất thập đã qua
Sắp đến ngày gặp lại
Cầu con được gặp má
Cho thỏa dạ nhớ mong.
Lexington, 5-7th.2014
No comments:
Post a Comment