Tôi không nhớ rõ vào năm nào tôi bắt đầu gói bánh Tét và nấu bánh Tét, nhưng biết chắc sau khi Bà Nội của nhà tôi mất năm 1979, một vài năm sau các con tôi muốn ăn bánh Tét, nhà tôi thuộc loại con gái cưng, mồ côi mẹ từ 3, 4 tuổi, nên được bà Nội thương yêu không cho làm đụng móng tay.
Nhà tôi kể
khi còn nhỏ, bên cạnh là một nhà hàng người Bắc, thấy nhà tôi dễ mến, nên khi nào
nhà hàng có nấu món chi nhà tôi thích, ông chủ bảo lấy tô mang sang nhà hàng, ông
chủ sẽ lấy thức ăn cho nhà tôi.
Thuở đó, nhà
hàng có những thực khác là mấy ông Tây, thường móc túi cho nhà tôi kẹo hay
Chocolat, có lẽ vì họ nhớ vợ thương con ở quê nhà.
Sau nầy ở gần
nhà, trên đường Ngô Tùng Châu có quán cơm Phước Thành, danh tiếng một thời, khi
nào nhà không có món ăn vừa miệng, nhà tôi lấy dĩa đi đến nhà hàng Phước Thành,
ông chủ luôn luôn gặp và bảo nhà tôi, “Chờ chút đi con”, ông làm xong món ăn
cho khách là chặt đùi gà, lóc hết da để vào đĩa cho nhà tôi.
Còn nhà tôi đi
ra Ngã Sáu Sàigòn, nơi ăn uống về đêm, mua thức ăn bao giờ cũng được ưu tiên, có
khi người bán còn không lấy tiền, vì ông thân của nhà tôi là “sếp” chợ Cầu Muối,
thường hay giúp đỡ những người buôn bán ở Ngã Sáu về thuế má.
Cho nên khi
bà Nội của nhà tôi còn sinh tiền, nhà tôi không biết nấu nướng chi hết. Khi các
con tôi muốn ăn, tôi mới nghĩ: “Tại sao mình không gói bánh Tét ăn Tết”. Thế là
năm đó tôi ra Chợ Vườn Chuối mua 2 kg nếp, mua đậu xanh, đậu đen, mua lá chuối,
mua dây lác … , mượn cái thùng nấu bánh của anh bạn nhà bên cạnh.
Năm đầu tiên
đó, tôi gói bánh nhân đậu có, nhân chuối có cũng đâu được mười mấy hai chục đòn
bánh, bánh chin nhưng có điều là đầu bánh đều bị lòi nếp ra. Ăn thì cũng được,
nhưng tôi đánh giá chưa thành công lắm. Tôi nghĩ cần phải tìm hiểu làm sao cho
đầu bánh đừng bị nở bung nếp ra. Sau tôi mới biết là người ta phải để 2 miếng lá
chuối bề ngang chừng 3 ngón tay, đặt thành hình chữ thập, để ở mỗi đầu đòn bánh
để nó giữ chặt, đầu bánh sẽ không bị bung ra khi bánh chin, nếp nở ra.
Một lần tôi
gói bánh Tét thì có chị tôi ở quê lên chơi, chị ấy mới chỉ cho tôi, muốn cho bánh
béo không cần phải xào nếp đã ngâm qua đêm với nước cốt dừa, chỉ cần lấy dừa nạo
trộn vào nếp, khi bánh Tét chin sẽ không hề thấy xác của dừa nạo, còn nhân chuối
xẻ trái chuối ra nhét vào đó một lát đường thẻ, sau khi nấu chin, nhân chuối sẽ
ngọt và có màu đỏ, chớ không phải hơi chác và màu nâu.
Mười mấy hai
mươi năm trước, thành phố tôi ở phát triển chùa chiền, Thầy trụ trì muốn gói bánh
Tét bán gây quỹ cho chùa, có người biết tôi biết gói bánh Tét, nên nhờ tôi đến
hướng dẫn cho một số Phật tử trẻ biết gói và nấu bánh Tét. Năm sau có cô cháu
người Cà Mau, tôi nhờ cô cháu phụ trách việc nầy.
Mấy năm trước,
tôi cũng gói bánh Tét vì gia đình ăn chay, nhưng Tết vào mùa Đông, trời lạnh phải
nấu bánh trong nhà 5, 6 tiếng đồng hồ, lúc nấu hơi nước bay từ nhà bếp, phòng ăn
thông ra phòng khách, lúc nấu bánh Tét xong, hơi nước gặp lạnh tụ lại khắp cả
nhà trên tường, cửa kính, cửa tủ … Con tôi phải lau chùi cả buổi mới xong, từ đó
tôi không nấu bánh Tét nữa. Vào dịp Tết mua vài đòn đủ cúng kiến, hơn nữa có bạn
của con gái tôi, năm nào Tết cũng gửi sang bánh chay cũng như bánh mặn, đủ cúng
kiến và cho con trai chúng tôi.
Nhà tôi, ngày
nay nấu ăn, làm bánh rất ngon, mỗi ngày giải trí với cái Ipad lúc xem tin tức,
lúc thưởng thức văn nghệ, lúc tìm xem nấu ăn. Rồi nhà tôi thấy trên Video Clip
có người khám phá ra, muốn nấu bánh Tét mau ăn, thay vì nấu từ nếp, nên rất lâu,
người ta hướng dẫn lấy nồi cơm điện, nấu cơm nếp trước, sau đó lấy cơm nếp thay
vì nếp, gói với nhân thành bánh Tét, tất cả đều đã chin, nên đem đi hấp hay nấu
chỉ mất chừng 45 phút là xong.
Nhà tôi và tôi
đã thử làm bánh Tét nhân đậu, nấu xong ăn cũng ngon, không thua kém chi cách gói
bánh truyền thống. Đã từ lâu có người gói bánh Tét theo truyền thống, nấu với nồi
áp suất cũng được. Nhưng nếu cả 2 phương pháp nầy được áp dụng, vài thế hệ sau
sẽ không còn cái thú nấu bánh, ngồi bên ngọn lửa bập bùng canh chừng lửa củi,
canh chừng nước nôi.
Ôi ! Cái thú
nấu bánh Tét rồi đâu còn nữa !
866430122020
No comments:
Post a Comment