Hôm qua 15-12-2024, gia đình Nguyễn Miền Tây Vlog và cháu Nguyệt chủ kên Tư Tèo Vlog và 2 con gái từ Sóc Trăng lên thăm chúng tôi để từ giả trước khi chúng tôi rời Việt Nam về Mỹ.
Tôi biết
Nguyệt là chị của Nguyễn, con gái của Lý quốc Phát ở Sóc Trăng, tôi có đến nhà
anh Phát trong lần về Việt Nam nầy, do nhà tôi xem Video của Thầy Bảo Lâm trụ
trì một ngôi chù ở Miền núi Hải Phòng, thầy thường chế biến nấu nhũng món ăn
chay dân giả, nên từ đó nhà tôi quen biết Thầy.
Do tháng trước
Nguyệt và bà mẹ lên Sàigòn đón Thầy Bảo Lâm về nhà, nên có ghé nhà con rể tôi
dung bữa cơm trưa, nên sau đó nhà tôi có đi đến gia đình thầy Bảo Lâm ở Sóc
Trăng thăm vìéng và ở chơi một ngày một đêm, nên biết ngoài cháu Nguyệt và Thầy
Bảo Lâm ra còn có Tú Trinh Vlog, Nguyễn Miền Tây Vlog, một cậu con trai tên Thịnh
Thuộc giới LGBT (Lesbian, Gay, Bisexual, Transgender) và một cô con gái út đã lập
gia đình ở Đồng Nai.
Trước đây
tôi biết Nguyệt khôn lanh, đã lập gia đình vói Tư Tèo Vlog ở cùng xóm thuộc xã
Song Phụng huyện Long Phú tỉnh Sóc Trăng, nay Nguyệt kể mới biết xưa kia Nguyệt
từng đi lao động ở Malysia, bị bóc lột, trải qua gian khổ nhiều, quen biết với
Tư Tèo, nên sau nầy cả hai thành hôn.
Các cháu từ
Sóc Trăng đi chuyến xe sớm của hãng xe Phương Trang có giường nằm, lên đến
thành phố đi xe Grab đến nhà chúng tôi, khoảng gần 4 giờ sáng nghe tiếng chó
trong sân sủa, tôi vạch màn nhìn qua bên kia đường thấy lố nhố trẻ con, hành
lý, tôi biết các cháu đã lên đến như Nguyệt đã gọi điện báo trước là sẽ bắt xe
đến nhà tôi. Vì trước đó, tôi có điện cho Huệ, lo sợ các cháu không biết đường
đi nước bước ở thành phố lớn nầy, nên tôi dặn: “Con lên tới thành phố, vào ngồi
ở phòngchờ xe, trong khu vực Bến xe Miền Tây, ba Hai sẽ ra đón các con về nhà”.
Nay qua điện
thoại nghe Nguyệt nói sẽ đi xe vào nhà tôi, tôi yên dạ có Nguyệt thì không phải
lo. Sau khi mở cửa đón các cháu vào nhà, con nhỏ của Nguyễn 4 tuổi, tên Mỹ
Linh, đi đêm bị cảm lạnh, nhức đầu, nên con gái tôi phải cho uống thuốc giải cảm.
Còn mấy cháu
kia cũng mệt, nên vào nằm trên sofa ngủ, rồi Nguyệt ôm còn nằm võng ngủ, Nguyễn
cùng nằm võng khác ngủ.
Cho đến sáng
khoảng hơn 7 giờ, con gái tôi nhờ người làm vườn đi mua mấy ổ bánh mì, nhà tôi
chiên hột gà cho tất cả ăn sáng, mọi ngày trước cửa ngang nhà con rể tôi có xe
bán cơm tấm, hôm nay là Chủ Nhật, mọi người không đi làm, nên ngủ dậy trễ, biết
thế xe Cơm tấm cũng không dọn hàng bán sớm, hơn 10 giờ họ sẽ lục tục dọn hàng
bán.
Chờ cho các
cháu ăn sang xong, tắm rửa thay quần áo, hơn 9 giờ tôi gọi một chiếc xe VinaSun
7 chỗ, chở hết các cháu đi cho biết vài nơi, trước tiên đi ra chợ Sàigòn.
Trên đường
đi đến chợ Sàigòn, tôi yêu cầu tài xế chạy theo tôi hướng dẫn, mục đích là để
chỉ các cháu biết vài nơi. Trước tiên xe chạy ra vòng xoay Phú Lâm, tôi chỉ cho
các cháu biết trường Trung Học Mạc Đỉnh Chi, rồi cầu vượt cây Gõ, chạy qua Việt
Nam Quốc Tự, theo đường Cao Thắng chạy ngang bệnh viện Từ Dũ, Nguyệt cho biết vừa
đưa Tú Trinh đi khám bện vào mấy hôm trước, rồi đến đường Nguyễn Trải , xe chạy
bên hông nhà thờ huyện Sĩ, tôi giới thiệu nhà thờ của đất Sàigòn xưa có tứ đại
phú hộ khi Pháp mới đô hộ miền Nam Việt nam đó là:
“Nhất Sỹ” tức Huyện
Sỹ, tên thật là Lê Phát Đạt (1841-1900), còn có tên gọi là Sỹ, được Pháp phong
Huyện hàm, nên còn được gọi là Huyện Sỹ. Ông dẫn đầu về độ giàu có ở Việt Nam
thời kỳ này, ông là ông ngoại của Nam Phương Hoàng hậu.
“Nhì Phương” là Đỗ
Hữu Phương (1844-1914), do được Pháp phong Tổng đốc hàm nên còn gọi là Tổng đốc
Phương. Ông là một trong những người đề xướng và đã bỏ tiền ra xây Trường
Collège de Jeunes filles Indigènes vào năm 1915, tức Trường Nữ Trung học Sài
Gòn, mà người dân thường gọi là Trường Áo Tím, vợ ông được chôn cất ở gần Ngã
Bảy Sàigòn, nơi đó có tên là vườn Bà Lớn, nay nằm trên đường Điện Biên Phủ,
Quận 3 Tp. HCM.
“Tam Xường” là Lý
Tường Quan, còn có tên gọi là Xường, do tài sản cự phú nên dân gian còn gọi là
Bá hộ Xường, hay Hộ Xường. Ông trở nên giàu có nhờ kinh doanh lương thực dịch
vụ, thầu cung cấp vật dụng thức ăn, độc quyền cung cấp thịt cá cho Sài Gòn và
các tỉnh lân cận.
“Tứ Định” là Trần
Hữu Định, làm giàu bằng nghề mở tiệm cầm đồ, kinh doanh đất đai, xuất nhập vải
sợi. Khi ông chết, con cháu không biết giữ của đã tiêu xài và xóa sạch vết tích
của nhà cự phú này.
Sau đó cho xe chạy
đến dinh Thống Nhất, tôi giới thiệu đây là nơi Tổng Thống VNCH ở và làm việc
trước năm 1975, sau đó xe chạy ra chợ Bến Thành cho các chụp ảnh kỷ niệm, trời
đổ cơn mưa nên chúng tôi vào chợ trú mưa, cũng là dịp cho các cháu, biết bên
trong chợ, có cháu chọn mua vài món để kỷ niệm chuyến tham quan.
Rời chợ Bến Thành, tôi đưa các cháu đến nhà thờ Đức Bà cho các cháu chụp ảnh kỷ niệm.
Sau cùng tôi đưa các
cháu vào Thảo Cầm Viên cho biết những loại thú như Cọp, Voi … mà các cháu chưa
từng thấy.
Khoảng hơn 12 giờ
chúng tôi rời Thảo Cầm Viên, về nhà dùng cơm, nghỉ trưa cho đến hơn 3 giờ chiều,
các cháu ra Bến Xe Miền Tây để đáp chuyến xe chót chạy thẳng về Đại Ngãi, Sóc
Trăng.
Đến hơn 7 giờ tối,
cháu Huệ gọi cho nhà tôi báo cho biết tất cả đã về đến nhà. Như thế các cháu được
một chuyến đi Tp. HCM biết được vài nơi đáng biết cũng là chuyến đi thăm chúng
tôi để từ giả trước ngày chúng tôi trở về Mỹ.
866418122024
No comments:
Post a Comment