Tôi
về đến Louisville vào ban đêm 1-3-2017, con trai và con gái chúng tôi đón ở phi trường, con trai tôi chạy xe trên xa lộ, nên không thấy vài dấu
hiệu xuân sắp về. Nhìn hai bên đường vẫn còn thấy cây trụi lá, trơ cành.
Hôm
sau, con gái đưa mẹ đi nhà hàng ăn sinh nhật, tôi được ăn theo, khi xe rời khỏi
nhà một đoạn đường, tôi nhác trông thấy bên đường một cây trổ đầy hoa trắng, tôi
không kịp nhận ra là hoa chi, một lúc sau lại thấy lưa thưa vài cây hoa trắng,
nhìn kỷ đó là cây hoa Đào trắng. Thường thì cây hoa trắng nầy
thuộc loại hoa dại, nghĩa là không ai trồng, nó tự mọc.
Ở
Mỹ, hoa Anh Đào được nói tới nhiều nhất là Lễ Hội Hoa Anh Đào hàng năm ở
Washington DC, hoa nầy có gốc tích như sau:
Hoa Anh Đào tại Washington DC bắt đầu từ năm 1909, do lòng yêu hoa của bà Helen Staft, phu nhân của tổng thống đương nhiệm William H Staft hồi bấy giờ.
Hoa Anh Đào tại Washington DC bắt đầu từ năm 1909, do lòng yêu hoa của bà Helen Staft, phu nhân của tổng thống đương nhiệm William H Staft hồi bấy giờ.
Nhân
trong một chuyến sang Nhật, bà được xem dân chúng Nhật đổ về Tokyo xem
hoa Anh Đào một cách say mê. Bà nghĩ rằng lòng yêu hoa của người Nhật
trong mùa hoa đào nở là nguồn hứng của những tao nhân ghi lại cái
đẹp của đời sống đang trôi qua. Bà ngỏ ý muốn mua hoa về trồng.
Năm 1909, qua
ngả ngoại giao, ông thị trưởng thành phố Tokyo gửi sang tặng chính
phủ Hoa Kỳ hơn 2,000 cây giống, nhưng có sâu phải bỏ hết. Đến
năm 1912 thị trưởng Tokyo là Yukio Ozaki trao tặng thành phố Washington DC
3,000 cây Anh Đào, sau khi ươm trồng cẩn thận thành công.
Món
quà này nhằm bồi đấp tình thân hữu giữa hai quốc gia Hoa Kỳ và Nhật Bản và tiếp
tục kết chặt mối dây liên kết giữa hai dân tộc. Một buổi lễ đơn giản diễn ra
vào ngày 27 tháng 3, 1912, có sự hiện diện của Ðệ Nhất Phu Nhân Hoa Kỳ là bà
Helen Herron Taft và bà Viscountess Chinda phu nhân của Ðại Sứ Nhật, hai người
đã trồng hai cây Anh Đào đầu tiên tại bờ phía Bắc hồ Tidal Basin trong công viên
West Potomac Park. Số hoa Anh Đào được trồng chủ yếu ở thủ đô Washington D.C,
tập trung ở bờ tả ngạn sông Potomac, quanh hồ Tidal Basin, khu tưởng niệm Tổng
thống Abraham Lincoln và công viên bên ngoài tòa nhà Quốc hội Hoa Kỳ.
Năm
1915, Hoa Kỳ đáp lễ trao tặng nhân dân Nhật những cây hoa Dogwood.
Năm
1935, Lễ Hội Hoa Anh Ðào đầu tiên được tổ chức do sự tài trợ của những hội đoàn
dân sự tại vùng thủ đô.
Vào
năm 1965, Ðệ Nhất Phu Nhân Hoa Kỳ là Lady Bird Johnson tiếp nhận thêm 3,800 cây
hoa anh đào nữa. Một chuyện khá lý thú là vào năm 1981 một nhóm nhà cây cảnh Nhật
lại đến hồ Tidal Basin chiết nhánh những cây anh đào ở đây mang về Nhật để trồng
lại thay thế cho những cây anh đào Yoshino bị lũ lụt tàn phá. "Bánh ít đi
bánh quy lại," năm 1999 vườn hoa anh đào bên hồ Tidal Basin được trùng tu
để thay thế những cây già cỗi bằng những cây mới được chiết từ rừng anh đào nổi
tiếng hơn 1,500 năm tại tỉnh Gifu bên Nhật. Những sự kiện này một lần nữa cho
thấy cây anh đào giữ vai trò sứ giả trong bang giao giữa hai nước Mỹ Nhật.
Trong
khu vực Jefferson Mall, cách nhà tôi chừng 2 cây số, trồng nhiều cây Anh Đào trắng,
hầu hết đều trổ hoa.
Cách
nhà tôi chừng một blốc, một khu đất khoảng 5 mẫu cắm bảng bán đã lâu năm, nhưng
chẳng có ai mua, cho nên bị bỏ hoang, nhiều cây đào trắng mọc hoang ở đây cũng đang
trổ hoa.
Hôm
nay có việc đi ra ngoài, khi trở về mới thấy cây Magnolia trước sân, hoa màu tím đang bắt
đầu hé nở, báo hiệu mùa xuân đang từ từ về tới.
Mặc
dù mùa Xuân ở đây không có Tết rộn ràng như ở Việt Nam, nhưng nói đến hoa đào,
làm cho nhiều người tưởng nhớ tới nếp xưa, thơ gợi cảm của thi sĩ Vũ Đình Liên:
Ông Đồ
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực Tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài:
"Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay"
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu...
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Lại thấy ông đồ già
Bày mực Tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài:
"Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa, rồng bay"
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu...
Ông đồ vẫn ngồi đấy
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
1936
Đăng trên báo Tinh hoa.
Đăng trên báo Tinh hoa.
966406032017
No comments:
Post a Comment