Đêm hôm qua
lên giường nằm còn nhớ chuyện xưa về Trường Bộ Binh Thủ Đức. Tôi đi khóa 27, mỗi
khóa đều có những điểm đạc biệt, nhưng với tôi có những điểm đáng ghi nhớ. Trước
tiên, tôi không nghĩ rằng mình sẽ nhập khóa theo học vì những lần trước sau khi
trình diện ở Quang Trung, vào đó sáng sớm ăn bánh mì chả lụa, uống cà phê đen,
có anh lấy nhiều để súc miệng, có anh để dành trưa uống, đặc biệt buổi trưa ra
dường nhựa dưới tàng cây Bã Đậu nghe Trịnh Công Sơn ôm đàn hát nghêu ngao, thời
gian đó, tôi có gặp lại anh kỷ sư công nghệ khóa 1, anh mang kiếng cận thị dày
cộm và khóa nầy có 2 chị cùng học, một trong 2 chị ấy tôi còn nhớ tên là chị Hảo.
Sở dĩ tôi biết họ là vì Trường Kỷ Sư Công Nghệ mới mở ra dưới thời ông Giám Đốc
Nha Kỹ Thuật và Mỹ Thuật Học Vụ kỷ sư Trần Văn Bạch, nên ông lấy khuôn viên Nha
làm Trường tạm có 1 lớp học, còn xưởng hay Kỹ nghệ họa về Cao Thắng học.
Ông Bạch từng
làm Bộ Trưởng Bộ Công Chánh thời Bảo Đại, sau đó làm Giám Đốc Nha Kỹ Thuật và Mỹ
Thuật Học Vụ, đồng thời là giáo sư Trường Cao Đẳng Điện hay Cao Đẳng Công Chánh
ở Trung Tâm Kỹ Thuật Phú Thọ.
Trở lại chuyện
tôi bị động viên, tôi không nhớ ngày nào đó, có lẽ là ngày 10 hay 11 tháng
Giêng năm 1968 tôi vào trình diện tại Trung Tâm Nhập Ngũ Quang Trung, gần ngã
tư Trung Chánh Học Môn, tưởng rằng rồi cũng đi về như 2 lần trước, không ngờ gần chiều ngày
12-1-1968 được lệnh tập họp rồi được lệnh lên xe GMC, xe chạy thẳng từ đó lên
Trường Bộ Binh Thủ Đức, nay tôi không còn nhớ đi đường nào nữa.
Đến Trường Bộ
Binh nhảy xuống xe ở bãi cỏ dưới chân con đường nhựa, gặp ngay anh bạn Sĩ quan
Thi Thái Thành, anh ta cười nói vi tôi:
- Nghe có
tên ông sẽ được phân bổ vào đại đội nầy, tôi vội đến đón để đưa ông vào Trung đội
đàng hoàng, nếu không gặp thằng Trung đội Trưởng cà chớn nó hành ông khổ thân.
Tôi nhớ đó là Đại Đội 10 Tiểu Đoàn 3. Tiểu
Đoàn nầy có các Đại Đội 9, 10, 11 và 12. Trước Tiểu Đoàn nầy là khu Dân Sinh,
qua khỏi đó là Câu Lạc Bộ, Thi Thái Thành là Sĩ Quan trong coi Câu Lạc Bộ đó.
Còn Đại Đội
tôi có Đại Đội Trưởng Đại Úy Nghiêm, Trung đội Trưởng Trung Đội 37: Trung Úy
Quang, Trung Đội 38: Thiếu Úy Long, Trung Đội 39: Trung Úy Nguyễn Văn Thiệu,
Trung Đội 40: Chuẩn Úy Minh. Trung đội tôi hiện nay vẫn còn một người liên lạc
thường xuyên, đó là Trần Văn Nhựt, hiện sinh sống tại West Virginia, sau cùng học
khóa Quân Cụ, tôi học về Quân Xa & Vũ Khí, còn anh ta học về Đạn Dược. Trường
Quân Cụ thời gian nầy do Đại Tá Trần Nguyên Quang làm Chỉ Huy Trưởng, tôi còn
nhớ phu nhân của ông là bà Bác sĩ Mai. Về sau ông Quang thay thế Đại Tá Trần Văn
Trọng làm Cục Trưởng Cục Quân Cụ. Đại Tá Trọng (1927-2008) là nhạc sĩ Anh Việt,
tác giả các nhạc phẩm: Chiều trong rừng thẳm, Tự
do, Bến Kiên Giang (1946) Bến cũ, Lỡ chuyến đò (1947) Một chuyến đi (1948) Hờn
Vong quốc(1950) Thơ ngây(1951)...
Khóa 27 có vài
điểm đăc biệt, đó là khóa cuối cùng mang tên số, khóa tiếp theo mang tên năm thí
dụ khóa 1/68, 2/68 ….1/69 …. những khóa sau nầy, học 3 tháng cơ bản quân sự ở
Quang Trung, sau khi mãn khóa được gắn alfa rồi mới vào Trương Bộ Binh Thủ Đức
và khóa học chỉ kéo dài 8 tháng, trừ 3 tháng ở Quang Trung thì chỉ còn có 5 tháng
học ở Quân Trường Thủ Đức mà thôi. Trước khóa 27, sau khi gắn alfa các khóa
sinh được đi học Trường chuyên môn như Quân Cụ, Quân Nhu, Pháo Binh …. Nhưng từ
khóa 27, sau khi ra trường mang cấp bậc sĩ quan Chuẩn Úy mới đi học ngành chuyên
môn. Cho nên khi tôi tốt nghiệp ở Thủ Đức ngày 10-8-1968 mang lon Chuẩn Úy, có
xe từ Trường Quân Cụ đến Trường Bộ Binh rước chúng tôi về Trường Quân Cụ ở Gò Vấp
rồi cho chúng tôi đi phép, hết phép 10 ngày mới trở lại nhập học.
Tốt nghiệp 2
khóa huấn luyện Quân Cụ Cơ Bản và Sửa Chữa Quân Xa Vũ Khí, khi chọn đơn vị, tới
phiên tôi có 1 đơn vị Quân Cụ gần Trường Quân Cụ là đơn vị tại ngã năm Chuồng
Chó cũng nằm bênh cạnh Tổng Y Viện Cộng Hòa, lúc đó tôi không nhớ đơn vị nầy, nên chọn về
vùng IV. Khi đang học ở Trường Quân Cụ, khóa nầy có nhiều giáo chức bị động viên,
trong thời gian nầy có chánh sách cho nhà giáo được làm đơn xin biệt phái, nên
tôi đã làm đơn xin biệt phái.
Đến vùng IV,
tôi bốc thăm hay được chọn lâu ngày quá đã quên, được phân bổ về đơn vị 21 Quân
cụ đóng tại Sóc Trăng, tại Đền 5 ông hay Chùa Năm Ông, gần Cầu Quay cũng gần rạp
Chiếu bóng Hòa An, ngay sau đó đơn vị nầy được cải biến sáp nhập vào Tiểu Đoàn
21 Tiếp Vận, đóng quân tại đơn vị huấn luyện Địa Phương Quân cách Đài Phát
Thanh Ba Xuyên cũ chừng 500 thước trên đường đi Bãi Xào cũng có tên là Mỹ Xuyên,
đơn vị đó ngày nay không còn di tích chi cả, năm 2024 tôi có đi tìm, ngày nay nó
ở trên đường Lê Hồng Phong, ngay cổng chào đi vào địa phận Mỹ Xuyên, bên đường
nó là nghĩa trang. Nơi đây tôi vẫn còn kỷ niệm, có quán thằng Cường, có cô em vợ
tên Vân, cô ta chừng 17, 18 tuổi, tóc cắt ngắn, mặc áo bà ba trắng, chủ nhật đi
nhà thờ mặc áo dài trắng, Thiếu tá Đơn chỉ huy phó đơn vị Tiểu Đoàn 21 Tiếp Vận,
cho cô ta quá giang xe đi nhà thờ ngoài chợ đọc kinh.
Có một hôm
Chuẩn Úy Tuấn ở truyền Tin đơn vị rủ tôi đi thăm bạn gái anh ta là cô giáo Nông
Lâm Súc, tới nơi tôi mới biết đó là cháu Nghĩa con chị Nhạn với anh Vỹ là chị của
cô Dung (cùng cha khác mẹ), gặp nhau mới biết Nghĩa dạy ở Trường Nông Lâm Súc Sóc Trăng, sau đổi về Long An, khoảng 28 tháng
4 năm 1975, Nghĩa có đến Trường Nguyễn Trường Tộ gặp tôi, cho tôi biết mẹ cháu
mời tôi xuống nhà có chuyện muốn gặp tôi. Tôi đoán là chuyện đi nước ngoài, vì
anh Vỹ chồng chị làm thủ kho 4 ở Quận 4, tôi hứa sẽ xuống gặp chị, nhưng do tôi
đọc quyển Giờ thứ 25 của C. Virgil Georghiu do anh bạn Kỷ sư Nông Lâm Súc cho mượn
đọc, đến nay tôi vẫn chưa trả lại cho anh ta, nên tôi đã quyết định không đi, vì
trong quyển truyện nầy, những người ở các nước Liên Xô đã ra nước ngoài cuối cùng
họ tìm cách trở về để chết trên quê hương của họ !! Nên tôi không xuống kho 4 ở
Quận 4 để gặp chị Nhạn. Nghe nói hình như qua Mỹ anh Vỹ và chị Nhạn ly dị nhau,
sau cùng chị Nhạn ở Virginia lái xe bị tai nạn xe hơi nên mất.
Rạp Hòa An có
thằng Nô, chuyên viên máy chiếu phim, nhà anh ta ở Bãi Xào, thường hay đi nhậu
với chúng tôi gồm có Chuẩu Úy Thu, Chuẩn Úy Vinh và Thiếu Úy Minh, Vinh và Minh
là Sĩ Quan Tài Chánh của đon vị. Có một lần chúng tôi đi vào hồ nước ngọt bắt
“bò lạc”, không thấy bò lạc lại bắt được con rùa bò ngang đường, đem về nhà Nô
nấu cháu rùa, nhờ đó tôi mới biết dân gian thường nói “ăn cháu rùa” nghĩa là gì
? Nghĩa là cháo là cháo trắng mặc dù nấu chung với rùa.
Câu chuyện
trên làm tôi luôn nhớ tới Rạp chiếu bóng Hòa An, anh chàng chuyên viên Nô, Cháo
Rùa, Bãi Xào hay Mỹ Xuyên và cháu Nghĩa, cô giáo trường Nông Lâm Súc ở Sóc Trăng,
sau đổi về Long An nay định cư ở San Diego.
866427022025
No comments:
Post a Comment