Từ lúc 9, 10
tuổi tôi muốn được đi nước ngoài như anh tôi đã đi Pháp từ năm 1953, khoảng
1946 hay 1947 nay tôi không còn nhớ rõ, anh tôi bỏ nhà lên Sàigòn lập nghiệp.
Nguyên do là
chúng tôi có người chị ngoại hôn của cha tôi, chị ấy giống mẹ nên khá đẹp, khi ấy
chị lập gia đình với một sĩ quan người Pháp, đóng quân ở Hà Nội, lúc về quê
thăm gia đình, chị ấy dẫn anh tôi lên Sàigòn lập nghiệp, còn chị ấy trở ra Hà Nội.
Năm 1953, anh tôi làm thư ký cho đồn điền cao-su ở Mimot Kampuchea, bị gọi động viên cho chiến trận Điện Biên Phủ, nên anh tìm cách đi Pháp đẻ trốn lính, trước tiên anh ở Marseille làm thủy thủ đi tàu chạy đường Marseille-Algérie, năm 1954 anh lập gia đình với vợ là người Pháp ở Avignon, họ có với nhau đứa con gái là Véronique, hình như sinh năm 1956. Sau đó anh và vợ chia tay, anh lên Paris sinh sống vừa đi làm vừa đi học. Con gái anh sau lập gia đình, có đứa con trai, sau nầy nó sinh sống ở New-York, Mỹ. Con anh, cháu Veronique mất năm 1995, anh mất năm 2017 ở Paris.
Khoảng năm
1972 hay 1973, anh cho tôi bết tình hình Việt Nam không ổn, tôi nên tìm cách ra
nước ngoài sinh sống, nên đi một thân một mình trước, sau khi có công ăn, việc
làm ổn định sẽ lãnh gia đình sang nước ngoài sau.
Anh cho biết,
nếu tôi đi sang được nước ngoài như Thái Lan chẳng hạng, vào hotel ở rồi đìện
thoại hoặc thư cho anh biết, anh sẽ trả tiền hotel và mua vé máy bay cho tôi đi
Pháp.
Thời gian trước
1975, các trường kỹ thuật Việt Nam được Mỹ viện trợ, có chương trình hàng năm
cho Hiệu trưởng các trường kỹ thuật đi Thái Lan, Đài Loan tham quan, học hỏi sư
tiến bộ các nước để về Việt Nam áp dụng. Do đó vào tháng 10 năm 1974, tôi bằng lòng
nhận lời anh Phạm Văn Tài, đương kim Hiệu trưởng Trung học Kỹ thuật Nguyễn Trường
Tộ, thay anh làm Hiệu trưởng, còn anh đi làm Trưởng Phòng Học vụ tại Nha Học
Chánh, thuộc Bộ Văn Hóa Giáo Dục Sàigòn.
Đó là tôi muốn
nhân cơ hội có dịp đi tham quan nước ngoài, sẽ đi luôn sang Pháp, nhưng 30
tháng 4 năm 1975 Miền Nam Việt Nam đứt bóng, mưu của tôi không thành.
Năm 1990,
tôi có dịp hướng dẫn một phái đoàn Gia Đình Phật Tử Vĩnh Nghiêm đi lên Đà Lạt,
dự định họp một số đơn vị từ miền Nam, miền Trung để phục hoạt phong trào Gia
Đình Phật Tử Việt Nam, việc đi Đà Lạt thì có, nhưng việc họp để phục hoạt GĐPT
thì không được, vì nhà cầm quyền có lẽ đã biết hoặc họ phòng ngừa, nên không thể
tổ chức họp được.
Nhân chuyến
đi nầy, tôi có làm khách ngủ nhà ông Võ Văn Toàn nguyên Trưởng ty Nông nghiệp
Lâm Đồng, trước đó là Trưởng ty Nông nghiệp tỉnh Thừa Thiên, ông có xem cho tôi
một quẻ, cho rằng tôi không thể giữ chức vụ gì làm Trưởng, nếu có thì chỉ một
thời gian ngắn mà thôi, nhưng tôi làm Phó cho ai thì được tin cẩn và hoàn thành
tốt nhiệm vụ, ông Toàn giúp ý kiến tôi nên làm đơn khiếu nại, xin đi Mỹ do chị
tôi bảo lãnh từ năm 1984. Đơn do nhà tôi đứng tên, cái đơn khiếu nại nầy gửi
cho phái đoàn ODP ở tại Bangkok Thái Lan, trong đơn cho họ biết tôi là cựu Sĩ
Quan QLVNCH, bị đi Học Tập Cải tạo 2 năm 2 tháng 20 ngày và sau đó bị quản chế 1
năm 3 tháng 20 ngày, vị chi là 3 năm 6 tháng 10 ngày. Họ tự cứu xét và cho tôi
đi Mỹ hưởng diện HO.
Tôi rời Việt
Nam ngày 2-4-1991 tại phi trường Tân Sơn Nhất, đến Bangkok ở trong nhà tù của Bộ
Nội Vụ Thái Lan (nơi tạm giam những người ngoại quốc) 1 tuần lễ. Tôi đặt chân đến Mỹ tại phi trường San Francisco vào
ngày 9 tháng 4 năm 1991, có 1 đêm quá cảnh ở Minosota, về tới nơi tôi định cư
hiện nay là Louisville, Kentucky ngày 10-4-1991.
Như ông Võ
Văn Toàn cho biết, tôi không có số đi nước ngoài, tôi đi là đi ăn theo nhà tôi,
ông Toàn chỉ vẽ làm đơn khiếu nại với phái đoàn ODP ở Bangkok Thái Lan do nhà tôi
đứng tên. Còn chuyện tôi làm Hiệu Trưởng chỉ có chừng 6 tháng, từ đó về sau nầy
không có giữ chức Trưởng cơ quan nào cả, Trưởng phòng thì có làm Trưởng Phòng
Kinh Tế Kế Hoạch tại Công Ty Trang Bị Kỹ Thuật thuộc Sở Công Nghiệp Tp. HCM chừng
10 năm từ năm 1981 cho đến 1991.
Sang Mỹ từ năm
1991 cho đến khi về hưu năm 2009, chỉ làm họa viên kỹ thuật sử dụng AutoCad để thiết kế công trình hỏa xa khắp nước Mỹ, hoặc làm công nhân ở
xưởng của hãng Fabricated Metals tại Tp Louisville, Kentucky mà thôi.
Đó là những
chi đời tôi nếu tin theo tướng số: Không làm trưởng được lâu dài, định cư nước
ngoài là ăn theo người khác, chớ tự mình không thể có được.
866417022025
No comments:
Post a Comment