Pages

Sunday, July 23, 2017

Từ Paris về nhà.



Trong đầu óc tôi cứ nhớ là ngày Thứ Tư 18-7-2017, tôi sẽ rời Paris về nhà, với mọi người tôi đều nói như thế, tôi nhờ người đưa ra phi trường Charles De Gaules cũng dặn như thế.

Người đưa tôi là anh Phan Khanh, anh đến đón tôi vào lúc 6 giờ sáng, đưa tới phi trường có lẽ chừng 6 giờ 40, tôi không nhìn đồng hồ, vì trên đường đi anh và tôi mãi mê nói chuyện về trái tim Thích Quảng Đức, về Thiền sư Nhất Hạnh, về Sư bà Chân Không, với tấm ảnh mà nhiều người bị lừa dối, tôi đã nói sơ qua với anh Phan Khanh về việc nầy.


Muốn biến sự thật, xin mời đọc bài sau đây : Phản biện ông Lâm Lễ Trinh về tấm ảnh Thiền sư Thích Nhất Hạnh. Xem link ở dưới:


Tôi cũng tiện giới thiệu qua cho anh biết, tôi có cộng tác với giáo sư Cao Ngọc Phượng, Nhất Chi Mai khi chúng tôi cùng hoạt động trong Ban Chấp Hành Tổng Hội Sinh Viên Vạn Hạnh niên khóa 1965-1966.

Đến phi trường, vì anh Phan Khanh chạy Taxi, tôi hỏi anh lấy bao nhiêu, anh không lấy tiền, ôm tôi thân thiết để từ giả.

Vào đến chỗ quầy vé của hãng Ameriacan Airlines, hành khách còn đang xếp hàng chờ đợi check-in, nhân viên của hãng đang sắp xếp lối cho khách vào, tôi cũng xếp hàng chờ đợi, có chừng 5 phút sau hành khách mới được vào để tự check-in với khoảng 15 cái máy, có chừng 3 nhân viên giúp cho ai cần đến, có đến khoảng 20 phút, tôi mới vào đến máy, nhưng tôi check-in không được, nhờ nhân viên AA giúp cũng không được, cô ta chỉ cho tôi xếp hàng để vào quầy vé check-in. Trước khi vào quầy vé hành khách nào cũng bị nhân viên an ninh hay của AA phỏng vấn, họ hỏi tôi đến Paris làm chi ? Tôi có sở thích chi ?..., họ hỏi vòng vo, nên tôi không rõ mục đích của họ. Cuối cùng tôi vào đến quầy vé, cô nầy phát hiện ngày hôm đó là 19-7-2017 chớ không phải là Thứ Tư 18-7-2017. Cô ta đưa tôi đến một quầy khác.

Tại quầy vé nầy, tôi đưa tờ Itinerary trong đó có ghi ký hiệu vé tôi đã mua, cô nhân viên nầy gõ máy vi tính một lúc, báo cho tôi biết, tôi phải trả 416.31 Euros, hoặc 476,50 USD, thế là tôi trả bằng thẻ tín dụng. Về nhà đến ngày 23-7-2017, tôi mới thấy mình bị trả tổng cộng là 499.50 USD, có lẽ họ phụ thu thêm 23 USD tiền chi đó.

Tôi nhớ lại, lúc ở Paris tôi có check mail, thấy hãng hàng không AA có gửi tới một cái mail để check-in online, tôi có xem qua thấy có chuyến bay, ngày giờ bay, nhưng tôi nghĩ rằng cái đó tôi đã có trên tờ Itinerary, để ra phi trường check-in luôn, cho nên coi như tôi chưa xác nhận, chưa đi. Số tiền 499.50 USD phải trả, chỉ là tiền chuyển từ hạng Economy lên Premiun Ecinomy mà thôi. Cũng đáng vì được đi ngay và được một bài học không mất mát chi hết.

Sau đó lại trở ra xếp hàng làm lại từ đầu, vào check-in trên máy, lần nầy cũng số ký hiệu cũ, nhưng máy chạy liên tục cho ra 2 tấm vé, một đi từ Paris qua Chicago và một từ Chicago về Louisville. Sau đó, lại xếp hàng rồng rắn để đi qua thủ tục an ninh khám xét người và hành lý xách tay. Xong tôi lên cổng A51 ngồi chờ.


Tôi nhớ, trong người tôi còn số tiền khi tôi mới đến, đã đổi tại quầy Exchange 500 USD ra 360.51 Euros, người phụ trách dặn tôi giữ Receipt, khi về xài không hết sẽ đổi lại. Do đó, tôi thấy một cô mặc đồng phục, tôi đoán là người làm cho hãng máy bay, nên nhờ chỉ chỗ Exchange, cô ta chỉ tôi đi thẳng, nên tôi đi từ cổng A51 cho đến cổng cuối cùng là A37 không tìm thấy, tôi quay trở lại, hóa ra văn phòng Exchange ở gần A51, nhưng lúc tôi mới vào nơi đây chưa mở cửa, vì chưa tới giờ làm việc. Tôi trao lại cho cô phụ trách nguyên số tiền và tờ Receipt, cô ta đưa cho tôi 465.00 USD.

Khi tôi đi, trong ví tôi có 70 Euros, số tiền năm 2012, tôi còn lại, lần nầy anh tôi đưa cho 500 Euros, nên tôi không sử dụng tới số tiền đổi, khi mới tới phi trường.

Tại phi trường Charles De Gaulles, việc check-in và an ninh phi trường khá mất thì giờ, cho nên anh Phan Khanh khuyên tôi phải đi sớm hơn 3 giờ trước khi phi cơ cất cánh.

Ở Pháp, cửa hàng Mc Donal, KFC, Starbucks Coffee, có rất nhiều, gần cổng A51 cũng có.


Chờ tới gần 12 giờ mới lên máy bay, tôi thuộc Nhóm 4, ghế số 11D, khi check-in tôi đã biết mình ngồi ở bên cạnh cửa sổ, khi vào máy bay, tôi nghĩ mình ngồi hạng Ecomomy, nên đi tới khoang Economy nhìn thấy hàng 12, 13, 14 tôi biết mình đã nhầm, nhưng không thể quay lại, phải đợi một lúc mới quay lại hàng 11, hóa ra đó là khoang Premium Economy.


Trong khoang nầy chỉ có 18 ghế mà thôi. Ngồi khoang nầy có Thực đơn, để biết thức ăn, nước uống và vài ưu đãi khác hơn chút ít như ghế ngồi, khoảng cách rộng hơn, écouteur khác hơn.  



Vì ăn chay, nên tôi không ăn thịt, tôi chỉ ăn rau, khoai tây nghiền cà- rốt, bánh mì mà thôi.


Nhiều lần quá cảnh ở Chicago, lần nầy tôi phải đổi tiền, vì tôi còn có một số tiền Euro, nên phải hỏi dò, nhân viên phi trường chỉ đúng ở cạnh Mc Donal. Sau đó, đi xe điện đến trạm số 3 để đến cổng L10C.

Đến 9 giờ đêm Thứ Tư 19-7-2017, tôi đã về tới phi trường Louisville. Còn 1 giờ nữa là tôi đã thức, di chuyển và chờ đợi 24 giờ không ngủ, đã cảm thấy thấm mệt với tuổi già.

Chuyến đi Paris nầy, tôi ở vùng ngoại ô, vào Paris 3 lần, 2 lần đi đổi tiền ở Ngân hàng Pháp quốc BF, một lần đi mua đồng tiền vàng.


Một lần đi tham quan cung điện Versaille, đây là ngoại ô Paris phải đi RER, còn những ngày khác, buổi sáng đi siêu thị gần tòa thị chánh Ivry Sur Seine, buổi chiều vào bệnh viện. Nói chung, ngày nào tôi cũng cuốc bộ 20 phút, đi vào bệnh viện thăm anh tôi, ở đó ít nhất là 2 giờ mà nhiều nhất là 4 giờ.

Tôi rời Paris, hôm sau anh tôi xuất viện về nhà, vì ở bệnh viện anh ăn không được, cho nên những ngày nằm viện anh bị mất khoảng 20 kg. tuy ở bệnh viện có bác sĩ, y tá hàng ngày đem thuốc đến cho anh uống, nhưng nhiều khi họ mang tới trễ, anh bị bệnh hành nhức không thể chịu nổi, còn ở nhà anh tự uống thuốc đúng giờ, sẽ ăn được những món ăn do người nhà nấu hợp khẩu vị. Có bác sĩ đến nhà điều trị khi cần.

Chú Nguyễn Anh Dũng, người đưa tôi đi mua đồng tiền vàng, bảo lần tới đưa nhà tôi sang ở nhà chú, chú sẽ đưa đi chơi đó đây khi chú còn khỏe, đừng để quá muộn vì sức khỏe, vì trí nhớ giảm đi, tuổi già, lão hóa ai cũng phải bước tới.


Xem thêm hình ảnh tại:
 8664230717




1 comment:

  1. Chúc mừng anh Ái Tông còn nhiều sức khỏe để đi đây đi đó.
    Đọc những bài anh viết khi về VN, đi Cali v.v... với cơ hội gặp bạn bè KTCT, thật cảm động.
    Cám ơn những bài gợi lại tuổi xa xưa của anh. Mong được đọc thêm nữa.
    Minh Nhã

    ReplyDelete