Đỗ Võ Quang và tôi
Thỉnh thoảng
tôi cũng xem các trận bóng đá, bóng chuyền, nhưng tôi không có đam mê, cả nhà Ý
đang xem trận đấu giữa hai đội nữ Nhật và Anh, trong giải vô địch bóng đá Nữ Thế
giới năm 2015 thì vợ chồng Đỗ Võ Quang đến thăm, Quang có thú đam mê thể thao
như bóng đá, bóng chuyền, bầu dục …, có lẽ vì vậy nên anh đến thăm tôi trễ, vào
nhà Ý anh vẫn trò chuyện với tôi, nhưng mắt vẫn theo dõi trận đấu và anh nhắc lại
4 năm trước đội tuyển Mỹ đã thua Nhật, lần nầy chắc chắn Mỹ sẽ phục thù.
Chị Cúc và
Quang
Quang người
Bắc di cư vào Nam năm 1954, là người Thiên Chúa giáo, gia đình anh sống ở vùng ông
Tạ, Sàigòn. Trước năm 1975, Quang có du học ở Mỹ về ngành Hóa và có bằng
Master. Anh bị động viên đi Sĩ Quan Thủ Đức, tôi không hỏi anh đi khóa mấy và
ngành nào, nhưng có lần Quang nói với tôi:
- Trong
nhà trưng bày tội ác Mỹ Ngụy có đồ chơi của tôi trong đó !
Năm 1984
hay 1985, công ty chúng tôi tổ chức đi tham quan Chùa Bà ở Tây Ninh, có một chỗ
dừng chân trên vồ đá to, dưới thấp hơn gần đó, có một thùng phuy sơn màu cam bị
kẹt giữa hai hòn đá, Quang chỉ cho tôi thấy và nói:
- Sản phẩm
của tôi đó.
Tôi biết
Quang có đi học tập cải tạo, nhưng tôi cũng không hỏi anh ta đã ở những trại nào
và thời gian là bao lâu.
Quang và
tôi cùng tuổi, học lực tương đương nhau, cùng có thời gian quân ngũ, tù cải tạo,
nhưng tôi vào công ty trước Quang chừng 1 năm, sau đó, tôi có thời gian ngắn chừng
vài tháng làm Trưởng phòng của Quang, còn Quang là một nhân viên có nhiệm vụ
nghiên cứu, thường ngày thì "cà lơ phất phơ", tánh tình cương trực, nói
chuyện dễ nghe cho nên được lòng từ Giám đốc cho đến chị phụ trách đời sống và
anh tạp vụ.
Quang và
tôi hạp nhau về chuyện trên trời, dưới đất và cả hai nổi tiếng về tửu lượng, những
khi cơ quan có liên hoan tổng kết hay tất niên.
Về đường
gia đạo thì tôi lập gia đình sớm, Quang cứ độc thân vui tính dong chơi, khi đi
tù cải tạo tôi đã có 4 con, lúc ở tù về Quang mới lấy vợ. Khi vợ Quang sinh con
trai đầu lòng được vài tháng tuổi. Một hôm Quang bảo tôi:
- Con tôi
đang nằm ở Bệnh viện Gia định, nó cần được tiếp máu, do ông ăn chay, tôi chọn ông,
ông có thể tiếp máu cho thằng con tôi được không ?
- Có chi
mà không được, con ông cũng như con tôi.
Hôm sau,
Quang và tôi cùng đến Bệnh viện Gia Định, bệnh viện thử máu tôi rồi mới lấy để
chuyền cho thằng bé. Được vài hôm, vào đầu giờ làm việc gặp nhau, Quang buồn bả
báo cho tôi tin buồn, thằng bé con Quang đã mất.
Khoảng năm
1989, Quang xin nghỉ việc, ở nhà đánh cờ tướng với mấy người bạn, giúp các cô
em vợ mở quán bán chè ở dốc Cầu Kiệu, rồi Quang sang Mỹ theo diện HO, định cư ở
Cali với 2 con gái và một trai, nay đều tốt nghiệp đại học, đều có công ăn việc
làm. Riêng Quang vẫn còn sức khỏe, vẫn ngày ngày đi làm.
Vợ chồng
Quang mời tôi bữa cơm, tôi phải hẹn đến tối Thứ Sáu 3-7, và đến hẹn vợ chồng
Quang đưa chúng tôi đến dùng bữa tối tại Bồ Đề Tịnh Tâm Chay, đây là lần thứ
hai tôi đến hiệu ăn nầy.
Dịp nầy,
chúng tôi nhắc lại những chuyện xưa ở công ty, nơi đó hầu hết nhân viên nam là
những anh chàng cải tạo, nữ là dân Sàigòn, chúng tôi đã có những ngày làm việc trong
không khí thoải mái, vì không phải chịu quá nhiều gò ép.
Bữa ăn kéo
dài, nhưng chúng tôi phải ra về nhường chỗ cho thực khách đang đứng xếp hàng chờ
đợi.
Tông,
Chi, Cúc, Quang
Khi ra về,
Quang đưa chúng tôi ghé thăm nhà Quang, chỉ gặp con gái đầu lòng của Quang, rồi
chúng tôi đi thăm chợ đêm vào mùa Hè ở Phước Lộc Thọ khu Sàigòn Nhỏ, chợ nầy ở
trước Phước Lộc Thọ, từ 7 giờ tối đến 11 giờ đêm, hầu hết là cửa hàng ăn, người
đi ăn đêm tấp nập, không kém chợ Tết.
Tông,
Chi, Cúc
Gia đình
Quang đối với tôi thân thiết như tình thân chúng tôi đã có từ trên hai mươi năm
trước ở quê nhà, ở trong công ty chúng tôi từng làm việc chung với nhau. Đáng
quý vì tình cảm vẫn đậm đà như xưa, khi gặp lại nhau ở chốn đất khách quê người.
Louisville, 22-7-2015
No comments:
Post a Comment