Đến San Jose
Sáng sớm
ngày 6-7-2015, anh Tuệ Linh đến đưa chúng tôi ra phi trường để bay lên San
Jose.
Chuyến đi
nầy, anh Tuệ Linh đã tận tình đón đưa chúng tôi, để đón chúng tôi, anh phải ra
phi trường ngày hôm trước, tìm chỗ đậu xe, nơi lấy hành lý ký gửi, vì anh nghe
nhà ga phi trường đã nới rộng hơn những năm trước, nên các vị trí bị thay đổi.
Nơi đây gần
20 năm trước, chúng tôi đi đón anh Nguyễn Quang Vui, chụp ảnh kỷ niệm dưới tượng
của John Wayne, có cả anh Ngô Mạnh Thu và anh Tuệ Linh, nay phía sau tượng treo
đại kỳ Hoa Kỳ, nên đi ở tầng lấy hành lý bị cây đại kỳ che, anh Tuệ Linh đã không
nhìn thấy tượng.
Tuệ Linh,
Vui, Kimchi, Tông, Thu (1997)
Nếu đi xe
đò từ Santa Ana lên San Jose, thời gian mất chừng 5 giờ, giá vé $40.00 cho một
người, lên xe được phát cho khúc bánh mì, một chai nước uống, còn đi máy bay chỉ
mất 1 giờ, nhưng thời gian chờ đợi cũng mất không dưới 3 giờ.
Huỳnh Ngọc
Điệp và Huỳnh Ái Tông
Khi chúng
tôi lên đến San Jose, có bạn Huỳnh Ngọc Điệp đón, Điệp đưa chúng tôi về nhà, để
thăm bà xã Điệp, rồi Điệp đưa chúng tôi đi ăn. Trên đường đi Điệp nói sơ qua về
việc Điệp quen với Khôi – Hương, cập vợ chồng nầy có nhà rộng rải sẽ dùng để tổ
chức Hậu Hội ngộ, Điệp sẽ đưa tôi đi dự và cũng báo cho biết đáng lẽ Trần Thái
Thông cũng đi dự, nhưng ngay hôm nay Trần Thái Thông phải đi mua sắm vài món cần
thiết, để mai bay về Việt Nam, nghe nói vì em của Thông từ trần. Điệp cũng báo
cho tôi biết sẽ đi đón Bùi Minh Chánh đến San Jose.
Rồi Điệp đưa
tôi đi tìm Thắng, một người Điệp quen là chủ nhà hàng ở San Jose, Diệp cho biết
mỗi tuần Thắng và Điệp đều đi ăn với nhau hai ba lần, nhưng không phải ở nhà hàng
của Thắng. Điệp tìm gặp Thắng ở một nhà hàng sắp khai trương, chủ nhân còn rất
trẻ, có công ty bán bão hiểm với hàng chục nhân viên, nay mở nhà hang, đang huấn
luyện tay nghề cho đầu bếp, người rửa chén, kẻ chạy bàn phục vụ khách, người
thu tiền…
Rồi Thắng và anh Như Chủ tịch Cộng đồng người Triều Châu ở Bạc Liêu
cũng là chủ nhà hàng, đang giúp ý kiến cho người chủ sắp mở nhà hàng và huấn
luyện nhân viên nhà hàng nầy, họ đi với Điệp đưa chúng tôi đi ăn. Chúng tôi ăn
mì xào với đậu hủ với cải, còn Điệp, Thắng và Như mỗi người ăn một tô mì, nhưng
kẻ ăn mì vịt tìm, người ăn mì thịp quay …
Trước đó,
Điệp cho tôi biết Điệp và Thắng quen nhau ở lớp học ESL khi Điệp mới qua Mỹ, còn
trong bữa ăn Thắng cho biết Điệp là bạn với người anh của Thắng, nói theo Điệp
thì Thắng và Điệp bạn bè, nhưng nói như Thắng thì Thắng kính trọng Điệp như đàn
anh của mình. Quê Thắng bên nội ở Mỹ Tho, bên ngoại ở Cà Mau, còn anh Như ở Bạc
Liêu, nơi đây có câu ca dao:
Bạc Liêu nước chảy lờ đờ,
Dưới sông cá chốt, trên bờ Triều Châu.
Dưới sông cá chốt, trên bờ Triều Châu.
Hay là:
Bạc Liêu là xứ cơ cầu,
Dưới sông cá chốt, Triều Châu trên bờ.
Dưới sông cá chốt, Triều Châu trên bờ.
Ăn xong, sau khi chia tay với anh Như và Thắng, Điệp đưa tôi về
nhà người cô vợ trên đường Rue Calis, cạnh đó có đường Rue Paris rất ngắn, chừng
20 thước là cùng.
Cô nầy xưa học Marie Curies, gia đình có ý cho cô đi Pháp du học,
nhưng năm 1964, người chị cô học Gia Long lại đi Pháp du học, sau đó cô nhường
cho người em trai kế của cô đi Pháp du học, để tránh bị động viên, cô phải ở lại
đi làm cho Hàng Không Việt Nam, mẹ của cô với bà nội nhà tôi là 2 chị em ruột,
nhà ở Sàigòn gần nhau, chỉ cách nhau một căn phố của người khác, cô nầy nhỏ hơn
nhà tôi vài tuổi, chồng mất đã 5, 7 năm, các con đều thành đạt, có gia đình riêng.
Cô ở nhà quạnh hiu nên cho thuê phòng, một cập vợ chồng già ở đó, họ đi làm suốt
ngày chỉ về ăn cơm chiều, ngủ buổi tối. Anh chồng tên Hạnh cùng tuổi với tôi, đi
Thủ Đức khóa 21, phục vụ Sư Đoàn 23, hậu cứ ở Banmêthuột, còn đơn vị anh Hạnh đóng
quân ở Phan Rang.
Như vậy là tôi đã đến San Jose, gặp bạn bè và thân nhân, tôi chưa
có chương trình đi đâu cả, trừ tối Thứ Bảy 11-7, sẽ đi dự Hậu Hội cùng với Điệp.
Louisville 26-7-2015
No comments:
Post a Comment